biệt những người thích Mạnh Hành Chu, sau lưng khoa môi múa mép rất
khó nghe."
"Nói cái gì?"
"Nói cậu chính là kỹ nữ tâm cơ, thích nổi bật, một chút cũng không
khiêm tốn linh tinh."
Chu Xảo Tịch dừng một chút, an ủi nói, "Cậu đừng để trong lòng, mấy
người đó chính là bị bệnh đau mắt, ghen ghét cậu mà thôi."
Hạ Tang Tử nhìn Chu Xảo Tịch cười như không cười, " Thế bọn họ
nói như thế nào."
Chu Xảo Tịch bị cô nhìn đến không tự nhiên, dứt khoát đi lên nắm tay
cô, cười hai tiếng, "Tâm cậu thật lớn, nếu là tớ khẳng định sẽ tức đến
khóc."
"Kỳ thật mấy người đó nói không sai."
"Cái gì?"
Chút tâm tư nhỏ của Chu Xảo Tịch, Hạ Tang Tử đều nhìn chán ở đại
viện mấy năm rồi.
Trước nay đều là người khác tới nói với cô, có mấy người nói xấu sau
lưng cô. Những mấy người này rốt cuộc là ai, trong lòng mọi người đều
biết.
Chỉ là Hạ Tang Tử không nghĩ tới, đến Quân Y Đại rồi, mà vẫn còn bị
thế.
Cô rút tay mình ra, không trả lời Chu Xảo Tịch.