NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 100

nhan sắc mãn chiều xế bóng của mình. Vui vui mà cô vẫn thấy tái tê. Hôm
sau đến cô không dám mặc cái áo ấy. Đêm cô nghĩ về hắn đến mất ngủ.

Thu nảy ra một quyết định ngồ ngộ và cô thực hiện.

Hôm sau cô không đến lớp. Chờ đến gần tan buổi học cô đến cổng

trường đứng chờ. Dựa chiếc xe đạp vào tường, cô ẩn sau cái cột đèn. Khi đi
cô mặc bộ quần áo sẫm màu, đầu đội mũ rộng vành, nhất định tan lớp,
không ai nhận ra cô. Cứ như mình đang hẹn hò ai. Thu cười chua chát: có
ai đâu để mình hẹn.

Trong trường ồn ào, các lớp đang tan. Học viên túa ra các cửa, chen

chúc nhau lấy xe đạp. Dòng xe tuôn ra cổng, những cuộc hẹn hò bằng mắt,
những cuộc đưa đón. Người ra đã vãn. Không có người ấy, không, đôi kính
trắng lấp loáng kia rồi. Anh ta dắt chiếc xe đạp Liên Xô qua cổng, nét mặt
nhơn nhơn, tự mãn, miễn dịch với mọi thứ lo âu. Anh ta lên

xe đi.

Thu bắt đầu làm một cuộc theo dõi.

Đèn đường lù mù, hắt một thứ ánh sáng đỏ đòng đọc xuống mặt

đường. Thu bám theo anh ta và giữ khoảng cách độ vài chục mét. Gió se
lạnh mà người cô nóng ran. Mình làm cái gì nhỉ, có khi nào nghĩ đến hậu
quả gì không? Thu chỉ muốn biết anh ta ở đâu, và tại sao anh ta biết cô.

Anh ta rẽ sang phố Tràng Thi, phố hơi vắng. Qua phố Bà Triệu đèn lại

càng lù mù hơn. Thu bám chặt anh ta tuy thấy mình hơi liều. Qua ngã tư,
anh ta rẽ trái, và lên hè. Thu cũng dừng xe và làm như xe đang hỏng.

Anh ta gõ cửa. Trong nhà ánh neon sáng xanh lọt qua lỗ thông hơi.

Trong nhà im ắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.