NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 144

thẳm. Con sẽ không thất vọng, sẽ chịu đựng. Mẹ ơi, đây là lần chống trả
cuối cùng của con với định mệnh...

***

Họ đã trở lại. Rất đông người.

- Trường hợp của chị rất khó. Có lẽ...

- Tôi nghe rồi, tôi biết. - Thu nói, tỉnh táo.

- Chị phải mổ mới lấy được đứa bé ra. Chị có người nhà đi theo

không?

- Có cô em gái tôi.

Người ta chuyển Thu sang phòng mổ. Ở đó hầu như đã sẵn sàng tất cả

rồi. Những câu nói ngắn ngủi. Tiếng kim loại va vào nhau. Tiếng nức nở ở
đâu ngoài xa.

- Gây mê. - Giáo sư ra lệnh.

Thu thở đều đều rồi chợt thấy mình bắt đầu bồng bềnh bay lên.

***

Có cái gì đung đưa. Có lẽ ai đã đặt Thu lên con thuyền nào đó qua

suối. Những đám sương đặc và chảy gợn sóng kia là gì? Những vệt đỏ và
những ô trắng kia là cái gì? À cô nhớ ra rồi. Cô đang ở một trạm phẫu thuật
nào đó của binh trạm. Lúc này là nửa đêm hay gần sáng gì đó nên không có
tiếng bom. Thu buồn ngủ rũ ra nhưng không ngủ được. Cô buồn ngủ lắm
rồi nhưng còn phải bay lên. Những ngọn cây có lá bằng kim tuyến, óng ánh
đến chói cả mắt. Có cái ba lô con cóc và một cái ănggô đen nhẻm còn nằm
ở lán cỏ. Trời, anh Dong. Cô đã nhìn thấy Dong đang đợi bơi qua suối, cô
hốt hoảng gọi, cô hét lên để anh biết mình còn ở bên này. Nhưng Dong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.