NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 149

- Nước gì thế? - Thu hỏi.

- Nước đường, chị chỉ được uống một thìa thôi.

- Sao thế?

- Nhiều không tốt cho chị.

Cô bác sĩ trực đi ra, một lúc sau những người khác vào. Vẫn ông giáo

sư già, những sợi tóc bạc lọt ra ngoài vành mũ trắng. Thêm những người
đàn ông mặc áo blu trắng nữa. Hai người nước ngoài. Cô bác sĩ trực biến ra
phía ngoài sau họ.

Thu như đang đưa võng trong rừng. Người ta lại làm những việc gì đó

đối với Thu. Thu lại chìm vào trạng thái mơ màng. Tiếng quần áo sột soạt.
Tiếng chân nhẹ dần. Im lặng như khoảng trống.

Thu bơi đến bờ. Bờ đá sắc nhọn đâm vào người cô rất đau làm cô

choàng tỉnh. Lửa, lửa. Lửa cháy ở đâu đó phía bụng cô. Cả những mảnh
bom, có một mảnh bom đang cắm vào rốn cô. Con tôi đâu. Thu muốn nhìn
thấy con. Mẹ bế con. Mẹ bế con cùng đi nào, mẹ đi đây. Tại sao người ta
không đưa con đến cho mẹ.

- Con tôi đâu? - Thu hét lên.

Cô bác sĩ trợn tròn mắt. Những bóng áo blu trắng ào đến.

- Con tôi đâu?

Những con mắt lặng lẽ trả lời cô.

- Chị ấy sắp đi rồi. Còn đứa con... có đưa vào không thưa giáo sư?

- Trả con cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.