NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 69

Lại những cuộc tranh cãi khoa học. Buổi giao ban hàng tuần bao giờ

cũng quá dài. Những đôi mắt như những cái camera của bọn sinh viên ghi
không sót những điều các giáo sư bác sĩ tranh cãi để làm cẩm nang vào đời.

Hết giờ trực. Hảo đã ngồi trên xe máy, tay ôm hờ cái eo của chồng.

Cái quần nhung tăm chật căng nổi đùi, nổi mông, cái áo phông màu tàn
thuốc lá có chữ Q trước ngực, Hảo phát quang như bình minh. Để chuộc
tội, anh chàng sinh chuyện đưa đón.

Thu cô đơn đạp xe trong dòng màu sắc tan tầm. Bão tố, trưa chiều nửa

đêm, thân nhiệt là hai mươi hay bốn mươi, vẫn một mình Thu, không ai
đưa và cũng không ai đón. Một mình lửng lơ trong trẻo trong vũ trụ.

Tại sao mình lại nói cái điều ấy với cô bác sĩ

đỡ đẻ?

Tâm thần phân lập hay thiếu sự cân bằng tâm lý? Dong ơi, nếu Dong

còn, đám cưới được tổ chức cách đây hai mươi năm. Đúng như thế! Nếu
không có chiến tranh, nếu những người con gái không phải ra trận, tuổi trẻ
không để lại trong những cung đường, sắc đẹp không mất mát vào những
đêm bom nổ, thì Dong ơi, Thu vẫn là người vợ.

Có một lần tôi muốn có con nhưng không thành. Tại sao mình nói điều

bí mật ấy. Đôi mắt của cô bác sĩ xoáy vào Thu làm cho Thu lạnh xương
sống. Cô đã không còn bình tĩnh. Cái chuyện ấy chưa hề nói với ai, kể cả
Hảo. Mãi mãi nó vẫn là điều bí ẩn của thế gian. Dong mang điều bí ẩn ấy
về thế giới Vĩnh hằng. Còn Thu, Thu giấu kín đêm ái ân duy nhất ấy vào
cõi linh thiêng sâu thẳm.

***

Lượt pháo sáng thứ ba. Ánh sáng đèn dù đặc và vàng, trộn lẫn với

khói. Bầu trời chỉ còn lại như cái hầm lò. Mặt đường trắng bệch ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.