NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 71

cua. Một cái hầm chìm kiên cố, một cái chòi gác, một khẩu AK. Đếm bom,
báo động máy bay, bom nổ xa hay gần, mặt đường hư hại bao nhiêu, cô
phán đoán, chẩn đoán, hội chẩn và đề ra phương pháp, liều lượng điều trị,
cứu chữa, xử lý bằng kinh nghiệm, bằng tài năng, cả linh cảm hoặc bằng
một siêu thức lạ lùng hết sức chính xác. Nghề nghiệp của Thu đạt đến mức
tinh xảo, điêu luyện đến nỗi không ai thay thế được cô. Đặt ai vào đó cũng
không tránh khỏi được sự hy sinh.

Thu ra gác cua, ra cái chỗ mà một tuần hoặc vài ngày lại đổi một

mạng người, bình thường như ra biển tắm. Cô không nghĩ đến cái chết,
không thót tim lại vì tiếng máy bay, có lẽ vì thế mà thần chết bỏ quên cô,
tên cô không biết ở trong trang nào đó của sổ thiên tào, giữa một đống danh
sách gạch gạch xóa xóa lẫn lộn lung tung nên sót.

Chưa tối nhưng người ở ngoài đó chờ cô ra thay chắc mong đợi. Cơm

chiều chia về từng hầm, ai ăn vào lúc nào tùy. Trên chóp lá cao chỉ còn
đọng lại một chút nắng chiều. Không khí trong veo, những ngọn lá như
phát sóng.

Khoảnh khắc đó không có gì lạ, chẳng có dấu hiệu gì đặc biệt, và

không có gì để mà nhớ cho đến hai chục năm sau, cứa đi cứa lại trong lòng,
nếu như đúng vào lúc đó không có sự xuất hiện một gương mặt yêu dấu.

- Anh... Trời ơi, anh.

Gặp lại Dong, Thu mừng rỡ, hồi hộp, người ngợm nóng ran nhưng

trong cô có một mũi kim châm vào chính tim: Dong đến cô lại phải ra mặt
đường, chả nhẽ chỉ nói với nhau đôi câu. Chưa nói đến hai đêm cô lạc rừng
với Dong, hai người trong đêm đông, giữa rừng thẳm và cô đã cứng như sắt
thép, trơ như đá như gỗ. Thu biết Dong buồn và trách cô, Dong nghĩ rằng,
nhất định thế, Thu không tin Dong. Thu day dứt và buồn cười, Thu sẽ đền
bù gấp nhiều lần anh chàng khờ khạo ạ, miễn là chúng ta không ai phải hối
hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.