NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 73

- Anh cũng thế.

- Anh nghĩ như thế nào?

- Luôn luôn thấy em trong đầu.

- Để em ngồi xuống, em nặng anh không bế nổi đâu.

- Anh muốn bế em ngồi như thế này mãi.

Nhưng Thu oằn người xuống giường, kéo Dong nằm xuống theo. Thu

rúc đầu vào ngực Dong hồi hộp, run sợ. Cánh tay Dong xao xuyến chạy
dọc lưng cô.

- Em mới gội đầu à?

- Lúc chiều một mình em vùng vẫy dưới suối.

- Tóc em thơm lắm. Có ai nhìn trộm em không?

- Không. Tất cả những gì của em chỉ để dành cho một mình anh thôi.

Để em ngồi dậy đã.

- Để làm gì?

Thu với tay đóng cửa hầm lại, rồi mở cúc áo mình. Trong ánh sáng mờ

mờ, tấm thân rắn chắc, cân đối và trắng như thạch cao hiện ra. Đôi môi
cuồng nhiệt của Dong phủ lên trên khắp mình cô...

Bây giờ nghĩ lại ba giờ thần tiên xa thẳm trong đời, giữa chốn bom

đạn, cô tưởng mình bay lên trên chốn vô cùng, trái tim cô nghẹn ngào, đau
đớn, xao xuyến và tê dại. Vui buồn, suy tưởng, những lo toan thường nhật
hay sự đe dọa hạt nhân cũng chỉ là bèo bọt trên dòng xoáy, cô lặn tìm hạt
kim cương xa thẳm kia, để nó lấp lánh và tỏa sáng trong tim cô hàng ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.