NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 70

Đấy là những loạt pháo sáng đầu tiên của đêm hôm đó.

Đại đội đóng trong một khu rừng đại ngàn. Những căn nhà hầm nửa

nổi nửa chìm, loại hình kiến trúc xuất hiện lần đầu trong lịch sử, không
mấy khi có ánh sáng chiếu tới. Ban ngày máy bay trinh sát cánh quạt hai
thân luôn luôn tìm kiếm nơi đóng quân của bộ đội.

Đại đội trưởng gốc gác là một anh dân chài, vai rộng, ngực nở, chân

Giao Chỉ. Cái trán rộng được đậy bằng mái tóc bờm xờm, cứng và đen
nhánh. Mắt anh đỏ ngầu vì thiếu ngủ.

- Cô Thu này, tôi muốn bàn với cô một việc...

- Mấy đêm anh không ngủ rồi? - Thu hỏi đại đội trưởng.

- Không biết nữa. Đường lúc nào cũng có bom.

- Bàn với em việc gì?

- Cô mới ra viện, tôi định để cô nghỉ thêm một tuần nữa. Nhưng mà...

- Nhưng mà là thế nào?

- Tôi... Nghĩa là không nỡ để cô ra gác cua, nhưng mà gác cua đếm

bom chẳng đứa nào quen cả. Cô đi bệnh viện một tháng, thay ba đứa.
Thằng Thuận được ba đêm trúng bom chết. Thằng Bách một tuần bị
thương. Đến thằng Tề lâu hơn, được hai tuần thì bị rốc két. Hai hôm nay
thằng Của nhưng phải cho nó đi học lớp bồi dưỡng Đảng.

- Nghĩa là em ra gác cua chứ gì? Mai hay ngay đêm nay?

- Từ đêm nay.

Thu có tiêu chuẩn đặc biệt, một mình một hầm. Nhưng ba năm nay

hãn hữu lắm, cô mới về. Còn hầu như toàn bộ cuộc sống của cô là ở ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.