NƯỚC MẮT ĐỎ - Trang 97

Nghe cái giọng trang trọng của cô, nhất định hai người sẽ không hiểu

gì hết. Lúc ấy, chính Thu lôi cái làn ra và bảo:

- Đây là quà cho bố, một cái áo len, còn đây là quà cho con gái yêu.

Thu đưa cái váy lụa cho con. Và cô cũng sẽ bắt Dong mặc thử bằng

được xem cái áo có vừa không. Mọi người sẽ xuýt xoa. Mặt Thu cũng sẽ
rạng rỡ lên như nắng. Con gái Thu sẽ reo lên:

- Hoan hô mẹ, mẹ thật là cực kỳ.

Còn Dong ngẩn ngơ bảo:

- Em lấy đâu ra tiền mua áo cho anh và con?

- Tiền thưởng sáng kiến của em. Hôm nay vừa họp xong, Hội đồng

khoa học Bộ quyết định thưởng em một cái phích Trung Quốc và hai trăm
ngàn tiền mặt.

- Thế còn em mua cho em cái gì?

- Em không cần, quần áo em đang còn mặc được, đủ ấm.

Dong sẽ cãi lại cô:

- Không được, em cũng phải mua một cái áo khoác, thế anh mới chịu.

- Đúng rồi, đúng rồi, - con gái Thu reo lên, - mẹ cũng phải có.

Thu ngồi lặng lẽ, tay ôm lấy trán, nước mắt ứa ra, ứa ra, trào xuống.

Thu không lau, những giọt nước mắt cô đơn rơi xuống miệng, mặn chát đau
đớn.

Không, không có ai đâu, chồng đâu con đâu. Thu sẽ mua cho ai cái gì

bây giờ? Chỉ có một mình Thu. Hoa cắm cho ai ngắm?... Tự nhiên, Thu bải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.