NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 196

Vệ Cẩn thấy A Chiêu lâu không về thì cảm thấy hơi lo nên đi ra. Thấy

A Chiêu chạy tới chỗ mình, đuôi mày Vệ Cẩn đầy ý cười: “Thả hoa đăng
chưa?”

A Chiêu cười híp mắt: “Rồi ạ.” Nàng nhắc tới chiếc hoa đăng, giơ

trước mặt Vệ Cẩn: “Sư phụ sư phụ, A Chiêu cũng mua hoa đăng cho người
này. A Chiêu thấy nó giống côn bằng.”

A Chiêu kéo tay Vệ Cẩn, “Sư phụ, cùng đi thả hoa đăng đi.”

Vệ Cẩn cũng không muốn làm phật ý A Chiêu, đi theo nàng.

A Chiêu tìm được chỗ ít người rồi nói với Vệ Cẩn: “Sư phụ viết tâm

nguyện lên lá cây rồi bỏ vào hoa đăng thì sẽ được như ý muốn. Sư phụ
muốn viết không?”

Hai con mắt A Chiêu sáng trong.

Vệ Cẩn dù không có hứng thú với chuyện này nhưng cũng thuận theo

ý A Chiêu, “Được.”

A Chiêu kiếm một cái bút về.

Vệ Cẩn trầm ngâm một lúc sau đó viết một câu. Đến khi hoa đăng trôi

xa trên sông, A Chiêu mới tò mò hỏi: “Sư phụ có tâm nguyện gì vậy?”

Vệ Cẩn cười nói: “Tâm nguyện của vi sư, vi sư sẽ tự mình thực hiện.”

A Chiêu hỏi: “Vậy ban nãy sư phụ viết gì vậy?” Rõ ràng nàng thấy sư

phụ có viết trên lá.

Vệ Cẩn nói: “Vi sư cầu thần linh phù hộ cho A Chiêu bình an vui vẻ.”

Lòng A Chiêu ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.