NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 212

bắt mạch xong, ông bắt đầu dở khóc dở cười.

Ông nói với Vệ Cẩn: “Không phải bệnh không trị được, cũng chẳng

phải bệnh nặng gì, chẳng qua là quỳ thủy thôi. Đây hẳn là lần đầu tiên hả?
Lệnh đồ* có phải đã ngâm nước lạnh trong khoảng thời gian dài không?”

*Lệnh đồ: đồ nhi nhà 1 người ( ở đây là Vệ Cẩn), cách nói giống:

Lệnh tỷ, gia phụ,…

Vệ Cẩn ngẩn ra.

A Chiêu vốn đang đau đến chết đi sống lại nghe thấy lời này thì sợ run

người.

Lúc lâu sau, Vệ Cẩn mới nhớ A Chiêu quả thật từng ngâm mình trong

nước lạnh. Để luyện lực ở cánh tay, khi ở trong núi sâu A Chiêu từng luyện
mộc kiếm trong hồ nước khoảng một năm.

Vệ Cẩn gật đầu.

Lâm đại phu nói: “Vậy được rồi. Thường thì các cô nương mười một

mười hai tuổi sẽ có thôi. Lệnh đồ sắp được mười lăm, người bị lạnh nên bị
chậm hơi người bình thường, cũng vì vậy nên mới đau như vậy. Ta sẽ kê
vài thang thuốc, uống nửa tháng là được rồi. Trong nhà công tử có nữ
quyến* không?” Lại nhớ tới bộ dạng vừa rồi của hai người, Lâm đại phu
sửa lời: “Có thị nữ không?”

*nữ quyến: người trong gia đình là nữ.

“Có.”

Lâm đại phu nói: “Vậy thì tốt, những việc còn lại công tử hỏi thị nữ

trong nhà là được. Lão phu xin phép đi kê thuốc, xin hai vị chờ một lát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.