NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 246

Tạ Kiều cũng cười nói: “Phải rồi phải rồi, cô rất hợp tính ca ta mà.”

A Chiêu chợt nhớ tới một điều, nói tiếp: “À, A Niên hình như rất thích

Uyển quốc, ta thấy sách của cậu ấy phần lớn đều có liên quan tới Uyển
quốc.”

“Chuyện này…” Tạ Kiều nói: “Chắc cô không biết, phụ mẫu ta vốn là

người Uyển quốc, sau tài của phụ thân không được Uyển vương trọng dụng
nên phụ mẫu cùng tới Khâu quốc. Đó là do ánh mắt Uyển vương bị làm
sao, phụ thân Kiều Kiều nhất định là anh hùng dũng mãnh đệ nhất thiên
hạ.”

A Chiêu cười cười, “Ra là vậy.”

Tạ Kiều nói: “A Chiêu, sau này cô định thế nào?”

A Chiêu khẽ nói: “Ta định nửa tháng sau ta sẽ rời khỏi Khâu quốc.

Thế gian lớn như vậy, ta muốn đi những chỗ khác.”

Tạ Kiều ngẩn ra, nàng nói: “A Chiêu, những ngày qua sư phụ cô vẫn

một mực tìm cô. Giờ cả kinh thành Khâu quốc đều biết đồ nhi Vệ lang mất
tích, không quản ngày đêm tìm cô. Hôm qua ta còn gặp sư phụ cô ở Tinh
Cơ lâu, nghe hắn nói với chưởng quầy là nếu gặp cô thì nhất định phải giữ
cô lại, còn nói là cô thích nhất canh phù dung ở quán đó. Dù ta không biết
giữa A Chiêu cô với Vệ Công tử đã xảy ra chuyện gì nhưng dù thế nào thì
hai người vẫn là sư đồ mà. Sư đồ nào có thù gì qua đêm*. Chi bằng…”

*nào có thù gì qua đêm: ý chỉ thầy trò thì không thù lâu, qua một đêm

là lại bình thường.

Tạ Kiều đột nhiên không nói được nữa.

Đôi mắt A Chiêu đỏ lên, khiến mũi nàng cũng tê tê*. Nàng nói: “Được

rồi, ta không nói nữa. Cô đừng khóc, nhỡ ca về thấy ta làm cô khóc thế này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.