NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 260

nhập thần, một người chống lại trăm người cũng không hề tổn thương một
sợi tóc. Kiếm thuật của Phương Huyền không nhất định có thể so được với
Hồng Kiếm Khách.”

“Không so bằng thì như thế nào chứ, ta dám cược một cân thịt dê,

Hồng Kiếm Khách sẽ không tham gia luận kiếm đại hội.”

Ninh Tu nghe, liền liếc mắt nhìn người vừa nói một cái.

Người nọ sáng rực hai mắt, vẻ mặt tràn đầy sự sùng bái.

“Hồng Kiếm Khách là người có đức độ, không màng danh lợi. Cái tên

Hồng Kiếm Khách hôm nay mọi người đều biết, trong tam quốc thế nào
không có người muốn mời chào? Hắn còn nổi danh hơn cả Vệ Cẩn phái
Thiên Sơn vào mười năm trước.”

Nhắc tới Vệ Cẩn, mọi người không khỏi thổn thức vài phần. Đệ tử

phái Thiên Sơn không người nào là không văn thao vũ lược. Mười năm
trước, mọi người đều chờ đợi tài năng của Vệ Cẩn sẽ tạo lên sóng gió trong
tam quốc, không ngờ hắn lại lặng yên không tiếng động.

Lúc trước mặc dù Vệ Cẩn tới Khâu quốc, cũng dâng tặng không ít

thượng sách trị quốc nhưng hắn lại không ở lại đây, không biết hiện tại đã
đi nơi nào.

Có người cảm khái: “Vệ mặc dù đã nhập thế nhưng đáng tiếc vẫn

mang tâm tính của kẻ xuất thế.”

Một người khác nói: “Tâm cảnh của Vệ lang làm sao chúng ta có thể

tưởng tượng, chỉ có thể nói cao nhân vẫn mãi là cao nhân, chúng ta khó mà
suy đoán nổi.”

A Chiêu gắp một miếng thịt dê cho Ninh Tu rồi hỏi: “Có tìm được chỗ

nào tốt không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.