NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 275

Phương Huyền nói nhỏ vài câu, thần sắc người áo xám không khỏi

ngưng đọng, hắn gật đầu.

“Thuộc hạ hiểu rồi.”

***

Sau khi trở về khách điếm, Vệ Cẩn đi theo A Chiêu và Ninh Tu vào

sương phòng. Vệ Cẩn ngồi trên ghế, Ninh Tu ngồi trên giường, ánh mắt hai
người chạm nhau rồi vất sang một bên.

A Chiêu rót chén trà đưa cho Vệ Cẩn.

“Sư phụ uống trà đi.” A Chiêu cười dịu dàng, hỏi: “Sư phụ cũng đến

tham gia luận kiếm đại hội sao?”

Vệ Cẩn nhìn chăm chú, âm thanh dịu dàng: “Không phải, A Chiêu, vi

sư đến là vì…”

Ninh Tu bỗng “ai ôi” một tiếng, A Chiêu vội vàng đứng dậy hỏi: “Tu

Nhi làm sao thế?”

Ninh Tu chỉ chỉ vết thương trên cánh tay nói: “Lúc nãy không thấy

đau mà chẳng hiểu sao vừa về đến nơi là bắt đầu đau rồi.” Ninh Tu liếc Vệ
Cẩn, lạnh nhạt nói: “kiếm của sư tổ thật là sắc.”

A Chiêu vội vàng đi lấy kim sang dược, ngồi xuống bên cạnh Ninh

Tu. Ninh Tu vén tay áo lên, A Chiêu cẩn thận bôi kim sang dwojc lên vết
thương, dáng vẻ cực kỳ chăm chú.

Vệ Cẩn đưa mắt nhìn Ninh Tu.

Ninh Tu híp mắt cười khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.