NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 276

Mặt Vệ Cẩn tối sầm, ngẩng đầu uống cạn ly tràn. Một ly trà vào bụng

khiến lòng tỉnh hơn, Vệ Cẩn lại rót một ly, lần này uống hơi nhanh nên
không cẩn thận bị sặc. Vệ Cẩn đưa mắt nhìn, A Chiêu nhẹ giọng hỏi: “Tu
Nhi còn chỗ nào không thoải mái?”

Ninh Tu nói: “Đầu hơi đau, sư phụ giúp con xoa bóp đi.”

Vệ Cẩn lại ho vài tiếng, thấy A Chiêu không có ý định quay đầu lại,

sắc mặt Vệ Cẩn có vài phần cô đơn.

Hắn đặt mạnh ly trà xuống.

A Chiêu và Ninh Tu đồng loạt ngầng đầu nhìn, Vệ Cẩn ho nhẹ một

tiếng, “Trà hết rồi, ta ra ngoài bảo tiểu nhị đổi bình trà mới.” Sau khi Vệ
Cẩn rời khỏi, trong phòng chỉ còn lại hai người A Chiêu và Ninh Tu.

A Chiêu liếc Ninh Tu một cái.

“… Còn giả vờ sao.”

Ninh Tu biết bị sư phụ nhìn thấy, cũng không thấy ngượng ngùng mà

cười hì hì: “Sư phụ có hõa nhãn kim tinh, đồ nhi biết không thể nào gạt
được sư phụ mà.”

A Chiêu đưa tay gõ nhẹ lên đầu Ninh Tu, thở dài” “Phải cư xử tốt với

sư tổ, không được bướng bỉnh.”

“…Vâng, đồ nhi hiểu rồi.”

A Chiêu lại hỏi: “Thật không có chỗ nào khó chịu sao?”

Ninh Tu gật đầu, “Vâng, chỉ là vết thương có hơi tê tê thôi.”

A Chiêu nói: “Sau này không được lỗ mãng như thế nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.