NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 313

A Chiêu không dám lơ là, vô cùng tập trung đánh với bọn hắn.

Lấy một địch năm cũng phải dùng hết sức mình, A Chiêu đánh một

lúc mới giải quyết được một tên. Bỗng chốc, một bóng trắng vụt lên, một
kiếm trí mạng đâm vào hắc y nhân đằng sau A Chiêu.

“Sư… Sư phụ.”

Vệ Cẩn nói: “Vi sư sẽ không để bọn hắn yên.”

A Chiêu gật đầu, xoay người, áp lưng vào lưng Vệ Cẩn, kiếm trên tay

chém dọc chém ngang khiến quần áo trên người hắc y nhân đều rơi xuống,
lộ ra hai chân lớn và một chân nhỏ… khụ khụ.

A Chiêu phì cười.

Mặt Vệ Cẩn đen lại, nhanh chóng giải quyết hai hắc y nhân. Còn một

người còn lại thấy vậy thì lui về sau mấy bước, giơ kiếm lên định chém vào
xe ngựa còn lại.

A Chiêu kinh hãi, vội chạy tới chiếc xe.

Mặt Vệ Cẩn trắng bệch.

May mà A Chiêu tới nhanh, đâm hắc y nhân kia một kiếm trí mạng.

Máu phun ra, hắc y nhân ngã xuống.

A Chiêu thở phào nhẹ nhõm.

Nàng xoa ngựa, nói với Vệ Cẩn: “May mà tới kịp, không xe chứa sách

của sư phụ nhất định bị hỏng…” Lời nàng còn chưa dứt, Vệ Cẩn đã quát
lớn: “Hỏng thì hỏng! Nếu ban nãy có chuyện gì không may, người bị hỏng*
sẽ là con đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.