NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 34

A Chiêu ngủ không sâu, ấy là thói quen từ lúc làm ăn xin đến giờ vẫn

chưa sửa được. Đến khi Vệ Cẩn về, khẽ khàng lên giường thì A Chiêu mở
bừng hai mắt, không còn buồn ngủ tý nào.

Vệ Cẩn xoa đầu A Chiêu.

“Vi sư làm con tỉnh à?”

A Chiêu lắc đầu.

Vệ Cẩn nói: “Ngủ đi, ngày mai vi sư lại dạy con học chữ. Đợi đến khi

biết được kha khá rồi, vi sư cũng có thể truyền thụ cho con những gì vi sư
có.”

Vệ Cẩn nằm bên người A Chiêu, ngáp một cái rồi mệt mỏi nói: “Ngủ

đi.” Chỉ một lúc sau Vệ Cẩn đã ngủ say. A Chiêu lòng không yên dịch
người, áp sát mình vào tường.

Sư phụ có thói quen xấu! [Chết anh nhá =))]

Chỉ cần ngủ một cái thì sẽ chiếm hết cả cái giường, khiến cho cô bé

phải ôm gối co ro ở phía tường. Ngay từ lúc bắt đầu nằm cùng giường với
sư phụ, nửa đêm sư phụ duỗi tay ra, đẩy cô bé hẳn vào góc tường.

A Chiêu thở dài.

Tướng ngủ của sư phụ xấu quá!

Nhưng sống ở tòa miếu đổ nát đã lâu còn được, nay nằm trên giường

cao gối êm, A Chiêu co rúc vẫn thành thói quen. A Chiêu nhìn Vệ Cẩn, suy
nghĩ linh tinh rồi thiếp đi.

Giữa đêm vắng, Vệ Cẩn cảm thấy trên người thật nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.