NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 33

A Chiêu chăm chỉ mà học cũng tốt, Vệ Cẩn dù đã đi nhưng cô bé

không hề lười biếng, cầm cuốn trúc trên bàn viết, yên lặng tự học.

Lúc ấy giấy vẫn rất quý, người được dùng giấy hầu hết là quý tộc.

Nhưng phái Thiên Sơn cũng không bạc đãi đệ tử, hơn nữa Vệ Cẩn cũng
biết rằng A Chiêu là bé giái, nếu học cách dùng dao để khắc cuốn trúc thì
có thể bị thương, vì thế Vệ Cẩn không hề nghĩ ngợi gì mà dạy A Chiêu
dùng bút.

A Chiêu học liên tục tới tận tối.

Ánh trăng rằm mờ mờ lại ấm áp.

Thải Thanh mang cơm canh vào phòng, quỳ xuống dưới đất, nhẹ

giọng nói: “A Chiêu tiểu thư, mời dùng cơm.” A Chiêu đứng dậy, hỏi: “Sư
phụ cháu đâu ạ?”

Thải Thanh đáp lời: “Công tử cùng Dân Hầu ra ngoài, trước khi đi có

nói tối nay sẽ về muộn, muốn tiểu thư đi ngủ trước.”

A Chiêu nói: “Cháu biết rồi.”

Vệ Cẩn từ khi nghe Lâm Bồng nói thì để A Chiêu ngủ bên cạnh hắn.

Mới đầu A Chiêu không quen nhưng một thời gian thì cũng quen dần.

A Chiêu ăn cơm xong, Thải Thanh chuẩn bị nước nóng để tắm.

Từ việc lần trước, Thải Thanh cũng biết A Chiêu tiểu thư rất hiền

nhưng có một việc tuyệt đối không được làm trái ý cô bé, đó chính là việc
đi tắm. Vệ Cẩn đã thử khuyên bảo A Chiêu nhưng vẫn không được, chẳng
thể làm gì ngoài việc gọi người làm cái thùng nhỏ cho A Chiêu tự tắm.

A Chiêu mặc quần áo rộng, leo lên giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.