NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 441

Vệ Cẩn đau lòng muốn chết.

Hắn nhanh chóng bế A Chiêu lên bờ, khẽ vuốt lưng nàng. Một lúc sau,

A Chiêu mới thở lại được, sắc mặt nàng trắng bệch. A Chiêu liên tục ho ra
nước và cát, tóc cũng dính đầy nước.

Nửa nén hương sau, A Chiêu mới ngồi yên xuống đất được.

Đột nhiên một tiếng sấm lớn vang lên.

A Chiêu thở phào, “… Nguy hiểm thật đấy.” Suýt nữa thì nàng chết

đuối rồi.

Vệ Cẩn bây giờ mới nhận ra, cả người cứng đờ ra.

Hắn… đã mở miệng nói chuyện rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.