NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 444

“Vậy…”

A Chiêu nói: “Đi thôi… chúng ta vào trong hàng xem thế nào, nghe

tiếng vang thì thấy nó cũng không sâu đâu ạ, không biết có dã thú gì không.
Tử Thanh, người cẩn thận một chút nhé!”

Hai người đi ước chừng hết một nén nhang, A Chiêu đạp phải cái gì

đó. Nàng kêu lên một tiếng: “Tử Thanh, hình như con đang giẫm phải phải
cái gì ấy.”

Vệ Cẩn khom người nhặt vật đó lên, thì ra là đồ đánh lửa.

“Đồ đánh lửa, xem ra trước kia từng có người tới hang động này.”

Cảm thấy cánh tay A Chiêu rất lạnh lẽo, Vệ Cẩn lại nói thêm: “Con cố chịu
thêm một chút, ta nhóm lửa luôn đây.”

Một lát sau, Vệ Cẩn nhóm một đống lửa, ánh lửa chiếu sáng cả cái

hang. Hang này cao ước chừng năm thước, mà điều khiến Vệ Cẩn vừa kinh
ngạc vừa mừng rỡ là cách chỗ họ hơn ba mươi thước có một con suối nước
nóng, hơi khí bốc lên hôi hổi.

“Phía trước có suối nước nóng.”

A Chiêu vừa nghe cũng vui mừng nhướng mày: “Tốt quá, ở đâu ở đâu,

Tử Thanh, dẫn con tới đó đi ạ.” Vừa rồi rơi xuống sông làm cả người nàng
ướt đẫm rồi.

Vệ Cẩn dò xét một vòng thấy không có gì nguy hiểm mới lên tiếng:

“Nước suối không sâu, chỉ tới ngang eo con thôi. Con đi xuống đi rồi cởi
xiêm y ra, ta giúp con hong khô.”

A Chiêu ngâm mình vào suối nước nóng rồi để quần áo mình lên bờ

cho Vệ Cẩn. Một lát sau, A Chiêu đảo mắt, nhẹ nhàng khuấy động mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.