NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 450

NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC

Đạm Anh

www.dtv-ebook.com

Chương 57

Chuyển ngữ: Lệ Thiên

Sau cuộc mây mưa, A Chiêu mệt đến không mở nổi mắt.

Nàng ngáp một cái, lần đầu trải qua chuyện này, nàng chỉ thấy ở giữa

hai chân ê ẩm khác thường, lại hơi trướng.

Vệ Cẩn dùng khăn ẩm nhẹ nhàng lau đi dấu vết giữa hai chân A

Chiêu. Một lát sau, Vệ Cẩn mới mặc áo đã hong khô vào cho A Chiêu,
cũng trải áo ngoài của mình ra mặt đất.

Hắn đặt A Chiêu lên tấm áo, để nàng gối lên tay mình.

“Ngủ đi, đến bình minh rồi về.”

A Chiêu cọ cọ bên tay Vệ Cẩn, tìm chỗ thoải mái mà nằm. Thấy A

Chiêu như vậy, Vệ Cẩn vô cùng thỏa mãn, nhưng lại thấy hơi đáng tiếc.
Hắn nhìn đôi mắt A Chiêu, giờ nàng đã hoàn toàn thích ứng, nhắm mắt lại
thì quả thật không khác gì người thường.

Tuy nhiên Vệ Cẩn biết, A Chiêu dù không nói nhưng nàng cũng thấy

vô cùng tiếc nuối.

Vệ Cẩn nghĩ thầm, dù có phải làm gì hắn cũng nhất định phải chữa

khỏi mắt cho A Chiêu. Nếu Bạch Đồ chữa không được, Thiên Vân đại lục
vẫn còn các thần y khác. Kể cả lang trung ở cả đại lục này không trị hết thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.