NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC
Đạm Anh
www.dtv-ebook.com
Chương 57
Chuyển ngữ: Lệ Thiên
Sau cuộc mây mưa, A Chiêu mệt đến không mở nổi mắt.
Nàng ngáp một cái, lần đầu trải qua chuyện này, nàng chỉ thấy ở giữa
hai chân ê ẩm khác thường, lại hơi trướng.
Vệ Cẩn dùng khăn ẩm nhẹ nhàng lau đi dấu vết giữa hai chân A
Chiêu. Một lát sau, Vệ Cẩn mới mặc áo đã hong khô vào cho A Chiêu,
cũng trải áo ngoài của mình ra mặt đất.
Hắn đặt A Chiêu lên tấm áo, để nàng gối lên tay mình.
“Ngủ đi, đến bình minh rồi về.”
A Chiêu cọ cọ bên tay Vệ Cẩn, tìm chỗ thoải mái mà nằm. Thấy A
Chiêu như vậy, Vệ Cẩn vô cùng thỏa mãn, nhưng lại thấy hơi đáng tiếc.
Hắn nhìn đôi mắt A Chiêu, giờ nàng đã hoàn toàn thích ứng, nhắm mắt lại
thì quả thật không khác gì người thường.
Tuy nhiên Vệ Cẩn biết, A Chiêu dù không nói nhưng nàng cũng thấy
vô cùng tiếc nuối.
Vệ Cẩn nghĩ thầm, dù có phải làm gì hắn cũng nhất định phải chữa
khỏi mắt cho A Chiêu. Nếu Bạch Đồ chữa không được, Thiên Vân đại lục
vẫn còn các thần y khác. Kể cả lang trung ở cả đại lục này không trị hết thì