NUÔI ĐỒ NHI ĐẾN TỰ NGƯỢC - Trang 57

Tạ Niên ngồi giữa, A Chiêu ngồi bên trái, Tạ Kiều ngồi bên phải.

Tạ Niên rất có phong độ, gắp thức ăn cho A Chiêu: “A Chiêu tiểu thư,

đây là món canh Phù Dung nổi tiếng Tinh Cơ lâu. Món này mặc dù tên là
Phù Dung nhưng trên thực tế là được chế biến từ đậu hũ, mùi vị hết sức
ngon. Ai Chiêu tiểu thư, cô nếm thử xem.”

Đối mặt với người cho mình cái ăn, A Chiêu rất khó chán ghét người

đó. Cô bé nói: “Tạ tiểu công tử, cậu cứ gọi thẳng tên tôi là A Chiêu đi. Tôi
và cậu cũng gần bằng tuổi nhau, gọi tiểu thư tôi nghe không quen lắm!”

Tạ Niên nói: “Vậy A Chiêu cũng đừng gọi tôi là Tạ tiểu công tử, cứ

trực tiếp gọi tên là được.”

“Được!” A chiêu sảng khoái đáp ứng. Tiếp đó, cô bé không thèm để ý

tới ánh mắt Tạ Kiều thỉnh thoảng bắn sang, cái muỗng trên tay thuận thế
bay múa. Thức ăn Tinh Cơ lâu nổi danh tinh sảo, đồ ăn tuy nhiều mà cũng
hết sức thiếu.

A Chiêu ăn hết nửa số thức ăn trên bàn mà cũng chỉ cảm thấy bụng no

được sáu phần.

Tạ Kiều thấy vậy liền trợn mắt há hốc mồm, nói thẳng: “Ca, ca nhìn

con nhỏ kia xem, nào có ai…” Nhớ lại lời Tạ Niên vừa nói, Tạ Kiều liền
kịp che miệng lại, không nói ra nữa. Qua một lúc lâu sau, Tạ Kiều mới nhỏ
giọng nói với Tạ Niên: “Ca, con nhỏ đó ăn nhiều như vậy không sợ no vỡ
bụng sao?

Tạ Niên nói với Tạ Kiều: “Kệ đi.”

Tạ Niên cảm thấy nên kệ nhưng Tạ Kiều thì không như thế. Con bé

cảm thấy A Chiêu đang thị uy với mình, đang muốn bắt nạt mình! Tạ Kiều
căm phẫn bất bình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.