NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 106

cũng lực bất tòng tâm, nhìn hai vợ chồng lạnh nhạt đối đãi không khỏi đau
lòng.”

Con sông bên cạnh gợn sóng nhè nhẹ, phản chiếu những ánh nắng lấp

lánh rọi lên gương mặt đầy sầu khổ của Bạch Dự Khiên. Tôi thở dài nhìn
sang quận chúa. Nàng không biết từ bao giờ đã níu lấy cánh tay tôi, chiếu
lên người tôi bằng ánh mắt đủ loại cảm xúc phức tạp.

Tôi khẽ nhíu mày, sợ câu chuyện làm cho Lê Hinh của tôi rơi nước

mắt. Toan mở miệng khuyên nàng cứ để mình tôi giải quyết, nàng đã cướp
lời tôi: “Tiếu Trình đừng lo cho ta, hãy lắng nghe lời ông lão.”

Nhất thời không biết làm như thế nào với cô quận chúa bướng bỉnh,

tôi miết nhẹ bàn tay Lê Hinh để nàng yên tâm rồi quay sang ông lão, ôn tồn
hỏi: “Sau đó sự tình như thế nào?”

Trong bụng tôi đã lờ mờ đoán được nguyên nhân vì sao Dự Kha yêu

thương vợ là thế, rốt cuộc lại tỏ ra lạnh nhạt. Anh ta vốn có lẽ không phải
người gây nên rạn nứt gia đình, mà là…

“Hai hôm trước, người ta phát hiện ra xác của con dâu lão bên dưới

một con mương nhỏ gần nhà Cát Đại Tự. Mặt mày tím đen, môi thâm xì,
chết khoảng một hai canh rồi. Thử châm trong khoang miệng, vòm họng
đều chuyển sang màu đen, quan phủ lại phát hiện trong tiệm thuộc nhà lão
có thạch tín nên ngay lập tức bắt giam con trai lão.” Cả người ông lão run
lên, sau đó nấc nghẹn ngào, “Chúng vu cho Dự Kha có gian tình với nữ
nhân khác nên mới nảy ra ý định giết vợ mình. Thật oan ức quá…”

“Vậy có chứng cớ gì không?” Tôi gãi gãi lông mày, khó hiểu mà hỏi,

“Ai là nhân chứng tố cáo Dự Kha có nhân tình?”

Ông lão nói đến đây bắt đầu tái mét mặt mày, đôi môi khẽ run lên vì

giận dữ: “Chính là tên Cát Đại Tự. Hắn cùng những người khác phát hiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.