NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 147

“Số thạch tín đã chuẩn bị từ trước, cô nương đã trực tiếp lấy nước từ

dưới ao để đổ vào miệng Đỗ Như.” Dục Thiên lại đặt một khay gỗ khác
trước mặt nàng ta, lần này thì là một con cá chết đã trắng dã mắt, “Thật
không may trong lúc sơ xuất, cô nương đã để số thạch tín còn lại rơi xuống
ao cá, và gây ra cái chết hàng loạt của lũ cá này trong ao. Lúc đến khám
xét, ta đã thấy khó hiểu, liền cho vớt thử một vài con có lên. Thật không
ngờ chúng đều vì thạch tín mà chết…”

“Không cần nói nữa.” Diêu Mông lạnh lùng ngắt lời, “Kẻ sát hại ả đàn

bà đê tiện đó chính là ta.”

Lời nói này khiến Bạch Dự Kha chấn động, anh ta như con thú tổn

thương mà lao đến chỗ Diêu Mông: “Ngươi không được phép nói nàng như
vậy!”

Bị Dục Thiên ngăn lại, Bạch Dự Kha chỉ biết uất nghẹn mà nước mắt

lăn dài trên má. Trong khi đó Diêu Mông vẫn tiếp tục ngắt lời: “Con đàn bà
đó cướp đi tướng công của ta, thật không khác gì những á điểm hạng tầm
thường. Đêm đó ả đến cầu xin phu quân ta chấm dứt chuỗi ngày nhục nhã
của ả, khiến lão ta động lòng.” Nói đến đây, Diêu Mông liếc xéo Cát Đại
Tự, “Lão thề thốt sẽ cho ả an ổn, sẽ không tới tìm ả nữa. Nhưng ngày nào
con ả đó chưa chết, ta còn chưa yên tâm, cho nên ta quyết định xuống tay.
Ha ha, lúc lão biết con ả chết cũng muộn rồi, có căm phẫn cũng không tố
cáo thê tử của mình được, nên lão bèn nghĩ cách đổ cho Bạch Dự Kha, còn
nói rằng ta với hắn thông gian, muốn sỉ nhục ta để trả thù cho con tiện nhân
đó…”

Aish, đời người thật phức tạp, lòng dạ người đàn bà này còn khó đong

đếm hơn gấp ngàn lần.

Tôi thấy cũng xong việc rồi, liền nhàn nhã đứng dậy, chắp tay sau lưng

thong thả đi ra. Thấy tôi không nói lời nào, Phí Minh Chính liền đứng dậy,
bối rối nói: “Lục đại nhân, hôm nay ngài đã vất vả nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.