NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 161

Đúng vậy, lịch sử vốn dĩ không có tôi!

“Tháng tám năm Canh Dần (1470), tức là tháng này đây, Chiêm

Vương Mộc Hành sẽ đem hơn mười vạn quân đánh úp vào Hóa Châu.
Nhân cơ hội này, vua Lê Minh Tông huy động trai tráng sung quân rồi ban
sách lược bình Chiêm. Cha và biểu ca ngươi sẽ dẫn mười vạn quân do vua
thân hành chỉ huy đi sau. Cuộc chiến sẽ kéo dài đến tháng 5 năm Tân Mão
(1471) mới hoàn toàn kết thúc. Thánh Thượng sẽ tổ chức lễ mừng thắng
trận tại Đông Kinh…” Tôi không nhớ chính xác thời điểm, vì môn Lịch Sử
của tôi cực kỳ tệ, nhưng đủ để tôi tường thuật cho Lê Hinh nghe. Tôi muốn
nàng biết rằng, tôi không phải kẻ chỉ nói dối.

Trái tim tôi đối với nàng là thật lòng.

“Hinh Nhi, ta với ngươi, là tuyệt đối không thể.” Tôi chua xót nhấn

mạnh, nhìn gương mặt đang đầy kinh hoàng trước mắt mà lòng quặn đau.
“Trong khoảng thời gian Thánh Thượng cho ba quân ăn Tết, vào ngày 28
tháng Chạp năm Canh Dần (tức ngày 28/12/1470), ngươi sẽ được Người
ban hôn lễ.”

Đúng vậy, ngày đó, là ngày nàng sẽ kết tóc se duyên, ở trong vòng tay

người phò mã hết mực thương yêu nàng.

Tôi học cực kỳ kém lịch sử, nhưng không hiểu vì lý gì, những việc

liên quan đến cô quận chúa sắc nức hương trời nổi danh trong sử sách này
lại khiến cho tôi tạc ghi sâu đậm đến thế.

“Tiếu Trình, ngươi đang nói cái gì vậy?” Bờ vai Lê Hinh run rẩy kịch

liệt, nàng lắc đầu nguầy nguậy, “Ta không tin, ta không tin đâu, Tiếu
Trình…”

Tôi đau lòng nhìn Lê Hinh, cánh tay vươn ra định ôm trọn nàng vào

lòng. Nhưng từ xa đã vọng lại tiếng nam tử quen thuộc: “Biểu muội có ở
đây không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.