NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 287

Phủ Quận mã thật ra cũng chẳng khác phủ Tướng quân là mấy, chỉ

quy mô nhỏ hơn một chút thôi. Gia nô không nhiều, nhưng tôi lại cảm thấy
như thế lại càng hay, nhàn rỗi phân phó việc cho mọi người. Đến mức Hạ
Vy còn không cam lòng, chỉ thẳng vào chóp mũi tôi mà mắng: “Đồ vô sỉ, tớ
thật không biết có đúng là cậu sắp lấy vợ không nữa! Cái bộ dáng cậu kìa,
ung dung vô cùng, ngứa cả mặt. Tránh ra, bản cô nương từ giờ là quản gia
trong nhà này.”

Kể từ ngày gặp lại, Hạ Vy bám tôi như cái đuôi, đến mức tôi phải gằn

giọng đuổi, cô nàng mới ấm ức rời đi. Ấy nhưng mà một lúc sau đã hớn hở
quay về, khoe mình mới mua cái, mới làm cái kia… Nhìn đứa bạn trong bộ
dáng nam tử, nhưng vẫn trẻ con nghịch ngợm chẳng khác lúc bình thường
là bao, tôi đã phải nhíu mày mà gắt: “Cậu thay ngay bộ đồ thầy bói ra cho
tớ nhờ. Có bao nhiêu quần áo, sao cứ nhất nhất phải mặc cái bộ kỳ quái thế
này?”

Hạ Vy bĩu môi, cầm cây phất trần khua khoắng trước mặt tôi: “Thế

cho tớ mặc quần áo nữ nhân đi, tớ sẽ không phá cậu nữa.”

Con bé này luôn lấy cái việc tôi không cho nó mặc đồ nữ tử để chặn

họng tôi, dù đã giải thích bao nhiêu lần rồi. Hiện tại chỉ có việc vẫn như
trước phẫn nam trang thì cả hai mới giữ được cái mạng, cô nàng cứ ậm à
ậm ừ, sau đó lại y nguyên mà lèo nhèo tôi. Tôi cũng thực hết cách.

Có hôm Lê Hinh còn dỗi tôi vì thời gian tôi ở bên nàng còn chẳng

nhiều được như Hạ Vy. Tôi hết cách, liền nói: “Hay chúng ta ăn cơm trước
kẻng, xong rồi ta mang nàng về phủ ta luôn?”

Nàng nhíu mày, lặp lại lời tôi: “Ăn cơm trước kẻng là sao vậy?”

Tôi không nhịn được, kéo nàng ôm vào lòng. Máu dâm tặc nổi lên

cuồn cuộn, tôi vuốt ve xương quai xanh mê hoặc kia, thì thầm vào tai nàng:
“Là chuyện… đó đó…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.