NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 304

Hôm nay, tôi với Lê Hinh sẽ bái đường. Trong lòng bỗng hồi hộp gấp

gáp, tôi thật lòng muốn bỏ qua những thủ tục rườm rà, lao đến chỗ nàng
thật nhanh.

Trong phủ, người người đi lại nườm nượp, gia đinh, nha hoàn hò hét

nhau bận bịu tối mắt tối mũi. Không khí nhộn nhịp chẳng khác gì cái chợ
vỡ nhưng có quy củ.

Tôi đứng chắp tay sau lưng, thầm hô trong lòng tán thưởng. Không

ngờ mấy tên lười nhác này lại bị Hạ Vy trị cho, đến ngày tốt cũng biết tự
kiếm việc làm. Đúng là trả tiền không uổng. Lại tự thấy mình vô dụng, vì
cái tính tùy hứng và xuề xòa, nên lôi lôi kéo kéo cả đám người làm cũng
lười nhác theo.

Sau này chắc việc nhà cứ để Lê Hinh quản, mình tôi chắc gánh không

xong. Nghĩ đến đây, tôi bất giác mỉm cười. Kể từ ngày hôm nay, chúng tôi,
đã chính thức nên duyên vợ chồng rồi.

“Ai nga, trời ơi, quận mã gia lại ngẩn ngơ rồi.” Mụ mối vội vã giục,

“Giờ lành đến rồi, mau xuất môn thôi.”

Hôm nay là một ngày nắng nhàn nhạt giữa trời đông. Ánh nắng hiếm

hoi khẽ xuyên qua từng tầng mây dày, phủ lên người tôi một lớp ấm áp
mỏng manh. Tôi leo lên ngựa, chậm rãi dẫn đầu một đại đội tiến tới phủ
Vương gia trong tiếng chiêng, trống, kèn, pháo loạn xà ngầu.

Bên cạnh không còn Lục Tiếu Hoa và Hạ Vy, bất giác trong lòng dâng

lên một nỗi lo âu vô hình. Tôi chọn bỏ qua, vì nghĩ đến gương mặt Lê
Hinh, lại thèm thuồng cảm giác được mau chóng ôm nàng vào lòng.

Tôi nhanh chóng tiến vào đại sảnh, nhìn thấy Vương gia Lê Cát Lợi

đang ngồi bình thản nghiêm trang trên chiếc ghế trung tâm, lại không giấu
nổi ý cười trên khóe miệng, bên cạnh là Lê Cát Thuần, cũng nhìn tôi nhiệt
tình gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.