NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 332

“Ngỗ tác nói nguyên nhân cái chết là gì không?”

“Không, họ không dùng tới ngỗ tác giải phẫu tử thi, liền tự kết luận bị

thiêu mà chết.”

Lòng tôi bất lực không thôi. Nếu ngỗ tác làm ăn không tắc trách, thì

dến tận bây giờ quan phủ đã không phải nhốt người vô tội.

“Họ đã xác định được tử thi đó là ai chưa?” Tôi trầm giọng hỏi, tránh

để cho Lê Hinh trong xe ngựa nghe được những chuyện không hay.

“Trong ngày xảy ra hỏa hoạn, có tới hai người mất tích. Vì thi thể

cháy đen, họ không xác định được là đàn ông hay phụ nữ.” Hạ Vy mở lại lá
thư kêu oan, nhíu mày đọc những chi tiết vụ vặt trên xe ngựa xóc nảy, “Một
người là nữ nhi giúp việc của quán trọ, tên là Mộng Điệp Điệp. Người mất
tích kia là đàn ông, tên hắn là Lưu Điên.”

Tôi giật mình, nghi hoặc hỏi lại: “Lưu Điên?”

“Phải! Sở dĩ gọi là Lưu Điên vì ông ta bị điên. Nhưng lại có người nói

rằng, cái ngày xác chết kia bị thiêu đốt, họ thấy Lưu Điên đêm tối liều mình
nhảy xuống sông Hoàng Liêu, giữa bão bùng sấm chớp. Sau đó mọi người
có tìm, nhưng tuyệt nhiên không thấy xác ông ta.”

Đến đây, bỗng dưng Hạ Vy giật mình, kéo lấy tay tôi mà lắp bắp:

“Tiếu Trình, ngày ông ta nhảy xuống sông là ngày trăng tròn, rằm tháng
Chạp!”

Tôi kinh ngạc mở to mắt, bỗng dưng thầm liên tưởng đến chuyện

xuyên không của chính mình.

“Cậu có phải hay không cũng đang nghĩ điều tớ nghĩ?” Hạ Vy trầm

ngâm hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.