NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM - Trang 394

NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM

Xích Ma ĐL

www.dtv-ebook.com

Chương 19 - Nương Tử, Ta Yêu Em

Khi tôi tỉnh lại trời vẫn còn tối đen như mực, vẩng trăng sáng vẫn treo

trên khóm cây.

Đầu đau như búa bổ, tôi loạng choạng ngồi dậy day day hai huyệt thái

dương. Mất một lúc để nhướn đôi mi nặng trĩu, tôi mới vô cùng chậm rãi
đảo mắt nhìn quanh.

Là phủ tướng quân. Chính là điều tôi không dám nghĩ, lại đang ở trong

phòng của Lê Cát Thuần.

Dòng ký ức như cơn lũ bỗng nhiên ùa về, sống lưng tôi một trận lạnh

lẽo. Nhìn bộ y phục mới tinh trên người, tôi khẽ siết chặt nắm tay. Dù biết
sẽ có ngày này, nhưng tôi không ngờ thời điểm này mình vẫn còn sống,
lành lặn mà không phải bị băm vằm xác ra từng mảnh.

Tôi lảo đảo bước xuống giường, run rẩy rót một chén trà trên bàn đã

nguội ngắt. Cảm giác mát lạnh chậm rãi đi xuống vòm họng, xua tan cái
bỏng rát ban nãy, cũng như khiến tôi tỉnh táo trở lại nhiều hơn.

Đẩy cánh cửa phòng của Lê Cát Thuần, tôi thở dài đưa mắt nhìn ra

lương đình xa xa. Bóng dáng nam nhân vẫn trong trang phục xuất trận,
đang ngửa cổ tu từng vò rượu lớn. Dưới chân đã không biết bao nhiều vò
rỗng bị đập nát, ánh trắng vằng vặc rọi lên khuôn mặt tuấn tú kia một vẻ
đau thương.

“Lục Tiếu Trình, ngươi giỏi thật.” Dù không quay đầu lại, nhưng Lê

Cát Thuần hiển nhiên vẫn biết sự xuất hiện lặng lẽ của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.