NƯƠNG TỬ, TA YÊU EM
Xích Ma ĐL
www.dtv-ebook.com
Chương 5
Mới sớm tinh mơ, bên ngoài phòng tôi đã vang lên tiếng gõ cửa. Tôi
nhăn nhó, vẫn vùi mặt vào gối, không muốn kéo mi mắt lên một chút nào.
Những tưởng người ngoài cửa đã bỏ cuộc, ấy vậy là sau một hồi yên
lặng, người kia lại bắt gõ nhịp nhàng lên vách cửa. Tôi điên cả người, ngồi
bật dậy. Tóc tai rũ rượi, mắt vằn tia đỏ, tôi gằn giọng: “Ai?”
Khó lắm mới dỗ mình vào giấc ngủ vì đêm qua cứ trằn trọc suy nghĩ
về hành động của quận chúa, ấy vậy mà chưa tiến vào mộng được bao lâu
thì đã bị kẻ ngoài cửa kia phá đám rồi.
Ngoài cửa bỗng chốc tĩnh lặng đến dị thường, liền sau đó là một giọng
nữ tử bình thản vang lên: “Là ta.”
Như một phản ứng tự nhiên, tôi phi người xuống giường, chỉnh lại
quần áo xộc xệch, mất thêm vài giây để búi tóc thành thố sau đầu, sau đó
bay như thiêu thân tới cửa. Sao sáng sớm nàng đã tới tìm tôi? Chẳng nhẽ có
chuyện không hay?
“Quận… Hinh… Hinh Nhi.” Tôi vẫn chưa thể quen với cách gọi này
cho lắm. “Tìm ta sớm vậy, chẳng nhẽ có việc gấp?”
Hôm nay nàng vận một bộ y phục màu phấn hồng, tà áo thêu những
bông sen e ấp cùng đai lưng lụa buộc thướt tha rủ xuống vạt váy trước. Đôi
má nàng ửng hồng cùng đôi mắt đen láy diễm lệ mà thanh tao y như bộ y
phục vận trên người nàng.