Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 120

tham gia Đại hội Nhân Duyên ồn ào kia, thậm chí cô còn chưa bao giờ nghĩ
tới việc mình sẽ làm mẹ kế của người khác.

Cao Như Băng thở dài một tiếng, biết rằng việc giới thiệu này là một

sự thật tàn khốc không gì tô vẽ được, cônói: “Xin lỗi cậu, Nam Nam, cậu
không đồng ý cũng không sao, hôm qua Quách Minh nói với tớ, tớ cũng
thấy khó chấp nhận, hay là để tớ mắng cho anh ấy một trận nhé”.

“Cậu đừng nói anh ấy, anh ấy có ý tốt mà, tớ suy nghĩ rồi tính nhé. ít

ra năm nay về ăn Tết cũng có cái để báo với mẹ rồi, haizzz, chẳng phải các
cụ đang lo tớ ế sao? Bây giờ có người như vậy, không biết mẹ có đồng ý
cho con gái lấy không? Hà hà, xem bà nói gì tớ nào?”, Tạ Nam tỏ ra lạc
quan, nhưng trong lòng thầm nghĩ, còn có gì tệ hơn nữa đây.

Cao Như Băng miễn cưỡng cười: “Cậu thật là, tớ phục cậu rồi đấy,

việc nhỏ thì cậu không chịu bỏ qua, thế mà gặp phải việc lớn lại cứ như
không. Có điều cậu đừng vì việc này mà thấy áp lực nhé. Một mình sống ở
đó có quen không? Không sợ chứ?”.

“Rất an toàn và yên tĩnh, yên tĩnh tới mức khiến tớ mất ngủ ngày đầu

tiên, bây giờ quen rồi, có lẽ giờ mà quay về khu thành phố náo nhiệt là tớ
không ngủ nổi nữa.”

“Thế thì tốt”, Cao Như Băng lại thở dài: “Tớ không biết khuyên cậu

chuyển về đó là tốt hay hại cậu nữa, nhưng nếu cậu quen với cuộc sống độc
thân như thế thìcàng khó có can đảm làm quen với người con trai khác
đấy”.

Dĩ nhiên, Tạ Nam không cho rằng Cao Như Băng phải chịu trách

nhiệm về tình hình cuộc sống hiện tại của mình, nhưng cô thừa nhận rằng
càng ngày bản thân càng thích ứng với cuộc sống độc thân như thế này.
Nếu bố mẹ có thể chấp nhận điều đó, cô cũng chẳng cần tính chuyện phải
gặp mặt bất kỳ ai. Tuy nhiên, Tạ Nam không dám nói ra điều này, hơn thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.