Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 121

cô đã đăng ký tham gia Đại hội Nhân Duyên hàng vạn người do bên Tòa
báo tổ chức ở khu trung tâm triển lãm vào dịp tết Dương lịch rồi.

Ngày cuối cùng của một năm, Tạ Nam tập trung giải quyết xong công

việc ở cơ quan, sau đó mới làm việc riêng của mình, cô không có thời gian
tham gia hoạt động của tiểu khu nơi mình ở.

Làm xong các thanh toán tài chính của hai công ty, Tạ Nam trở về nhà

là chín giờ tối. Xa xa đã thấy những đợt pháo hoa bay lên sáng rực quanh
hồ, cô lái xe đến gần. Rất nhiều người đang tập trung bên chiếc cầu gỗ,
Hứa Mạn cũng ở trong đó, tiếng hò reo và cười nói vui vẻ pha lẫn với tiếng
pháo rộn ràng vọng tới tai cô.

Tạ Nam không hòa vào đám người ấy mà lặng lẽ dựa vào thành xe

quan sát. Niềm vui của họ thật đáng ngưỡngmộ, dường như cô đã quên mất
lần cuối cùng mình vui là khi nào rồi.

Ba người Vu Mục Thành, Lưu Kính Quần và Tần Đào cùng quay về

tiểu khu. Lần này Tần Đào về nước nhân dịp Giáng sinh. Nhà anh ở một
huyện trong tỉnh này, anh đã về thăm người thân, giờ quay lại thành phố để
thăm cô và các bạn học cũ của mình. Mấy ngày gần đây, cô của anh đã thu
xếp lịch gặp mặt kín mít, còn thay anh ghi tên trong Đại hội Nhân Duyên
ngày mai. Khi ba người đang ăn tối, nghe thấy tin này, Vu Mục Thành và
Lưu Kính Quần đều buông đũa xuống cười lớn, họ cười mãi khiến anh
chàng tội nghiệp Tần Đào đỏ ửng đôi tai.

“Các cậu thật là, chẳng chu đáo chút nào, không thèm giúp tớ giải

nguy lại còn đồng thanh cười. Kính Quần đã lấy được một bác sĩ tài sắc vẹn
toàn, Mục Thành cũng đào hoa không kém, chỉ mình tớ là đơn thân độc mã
nơi đất khách quê người thôi, quả thật cô đơn lắm đấy.”

“Tớ làm gì có nguồn nào mà khai thác, những cô gái bên thị trường

bọn tớ, cô nào cũng miệng lưỡi sắc ngọt, không phù hợp với yêu cầu hiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.