Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 134

cô an ủi. Phát hiện thấy tay mình vẫn nằm gọn trong bàn tay anh, cô vội
vàng thu tay lại nhưng không ngờ lại bị anh nắm chặt hơn.

“Bất ngờ quá, em chưa chuẩn bị.”

“Em cũng đừng khép mình quá, chúng ta cứ từ từ tìm hiểu cũng được,

cùng đề ra một số quy tắc rồi dần dần tiếp xúc với nhau. Nếu cảm thấy hợp,
chúng ta sẽ kết hôn, nếu không thì thôi.”

“Có vẻ như anh rất hiểu lý lẽ, anh thử nói các quy tắc em xem.”

“Duy trì mối quan hệ hai người với nhau, trong thời gian tìm hiểu, em

không được đi gặp mặt, hay tham gia các Đại hội Nhân Duyên, anh cũng
thế. Có việc gì thì hai người cùng bàn, cùng thẳng thắn với nhau. Đó là quy
tắc anh đưa ra, em có thể bổ sung.”

Rõ ràng Tạ Nam có nhiều thứ muốn nói nhưng lạikhông biết bắt đầu

từ đâu, chỉ biết chớp mắt nhìn anh. Vu Mục Thành cảm thấy dáng vẻ của cô
có chút ngờ nghệch, cái ngờ nghệch hoàn toàn chân thật chứ không phải cái
trẻ con không đúng so với tuổi. Anh quan tâm nói: “Không sao, em cứ suy
nghĩ đi, nghĩ xong nói với anh lúc nào cũng được, chỉ cần điều đó hợp lý
thì chúng ta có thể thương lượng”.

Tạ Nam bị dao động bởi vẻ chắc chắn của anh, mãi sau cô mới nói:

“Cái này, chúng ta... cũng không thân lắm, dần dần liệu có được không? Là
em nói, cái đó...”, cô càng nói càng chẳng hiểu mình đang nói gì, chỉ cảm
thấy sao hôm nay mình nói lắp nhiều thế.

Vu Mục Thành cười lớn: “Anh đồng ý”, quả nhiên, anh hiểu ý cô

muốn nói gì.

Tạ Nam chỉ thấy mặt mình nóng bừng lên như đang sốt, lấy hết sức

thu tay về, cầm cốc uống một ngụm to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.