Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 177

Nam nữ mặc đồng phục dáng vẻ vội vã qua lại trước mắt, không ai để

ý tới sự tĩnh lặng trong một lúc lâu của anh.

Cuối cùng, anh thu tờ báo lại, nghiêng người nhìn lên tòa nhà văn

phòng cao bốn mươi hai tầng này, ánh sáng lạnh lẽo trong tiết trời âm u của
ngày đông hắt vào những bức tường kính xanh. Anh học chuyên ngành
quản lý kinh tế hồi đại học, nhưng gia đình lại làm về xây dựng nên sau khi
tốt nghiệp anh cũng theo ngành này. Chỉ nhìn bên ngoài tòa nhà là có thể
đoán được kết cấu bên trong, nhưng anh lại không sao biết được Tạ Nam
đang ở trong tấm kính nào, ngồi ở vị trí nào, làm việc gì, và sống ra sao.

Anh lại đi vào tòa nhà, nhìn sơ đồ vị trí các công ty, tầng mà Tạ Nam

dừng là nơi làm việc của một công ty liên doanh bia, anh tìm số tổng đài,
gọi điện nhờ nối máy với số của cô, giọng cô vang lên trong điện thoại,
đúng như dự đoán, cô đã từ chối lời mời ăn trưa của anh.

Mày đã vứt bỏ quyền được quan tâm tới cô ấy, mày không có quyền

tiếp tục làm phiền cô ấy nữa - anh đã tự nhắc nhở mình như vậy. Anh
xuống bãi đỗ xe dưới tầnghâm lái xe lên, đi đên cửa hàng hoa ở một mặt
của tòa nhà, đặt mua bó hoa uất kim hương, và nhờ nhân viên cửa hàng
mang lên tặng cô rồi mới về văn phòng của mình.

Khi xử lý công việc, ánh mắt thi thoảng lại lướt qua tờ báo vẫn đặt

một bên.

Cho tới lúc gần hết giờ làm, thư ký của anh mũi ửng đỏ đi vào xin

nghỉ: “Tổng giám đốc Hạng, em bị cảm cúm rồi, ngày mai em muốn đi
viện khám”.

Hạng Tân Dương gật đầu đồng ý, đợi thư ký ra ngoài rồi, anh lại nhìn

vào tờ báo. Cái dáng gầy nghiêng nghiêng trong bức ảnh với tấm áo mỏng
kia làm anh xúc động. Cô vốn rất sợ lạnh, thời tiết thay đổi là rất dễ bị cảm
lạnh, mà hễ cảm lạnh thì sẽ liên miên trong một thời gian dài mới khỏi. Thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.