Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 178

nên, mồi độ đông về, cô đều mặc áo ấm rất sớm, gói ghém mình thật cẩn
thận. Hôm qua cô đứng trong mưa với thời tiết lạnh như thế, không biết có
đông cứng lại không?

Nghĩ tới đây, những hồi ức xa xưa cứ lần lượt kéo về, anh không thể

ngồi thêm được nữa, vội cầm chìa khóa đi thẳng tới bãi đỗ xe của tòa nhà.

“Chỉ là anh rất muốn gặp em, Nam Nam à.”

Tạ Nam nhìn chăm chăm vào miếng chanh trong cốcnước của mình,

nói: “Nhưng em không muốn gặp lại anh nữa, anh như vậy khiến em thấy...
rất phiền. Xin lỗi anh, có thể em máu lạnh. Chia tay là chia tay, anh đã có
vợ, em cũng có bạn trai, mồi người đều có con đường riêng của mình,
không nên làm gì liên lụy tới người khác”.

Hạng Tân Dương khẽ cúi đầu nói: “Anh biết em hận anh, anh cũng

biết em hoàn toàn có lý do để không tha thứ cho anh”.

Tạ Nam ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Hạng Tân Dương, anh sai rồi, đó

đều là chuyện đã qua. Em đã từng hận anh, cũng đã từng không muốn tha
thứ cho anh. Nhưng hận mộtlà việc rất mệt mỏi, em đã nghĩ thoáng rồi,
không làm được em đành buông xuôi thôi. Còn nói tới tha thứ, thực ra anh
chưa từng phụ em, anh chỉ thành thật nói cho em biết nỗi khổ của mình, để
em kịp thời nhận ra chúng ta không thể tiếp tục được nữa. Em không cần
tha thứ cho anh để chứng minh rằng mình khoan dung, anh cũng không cần
phải cảm thấy có lỗi”.

“Những năm qua, em sống thế nào? Em còn chẳng chịu để anh cùng

trả nợ, một mình gánh lấy, vất vả lắm đúng không?”

Tạ Nam thoáng thất thần, đương nhiên, bảy năm qua, cô đã sống một

cuộc sống vô cùng vất vả và khó khăn. Bốmẹ đã dùng khoản tiền tiết kiệm
trong suốt cuộc đời minh để trả cho khoản nợ đầu tiên của con gái, khiến cô
day dứt, áy náy và hối hận. Sau khi tốt nghiệp, cô bắt đầu tìm việc, làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.