Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 181

“Họ nói vậy đều vì ghen tỵ với em, lát nữa về anh sẽtặng em thật

nhiều hoa hồng, cho họ tức giận.”

Tạ Nam lắc đầu lia lịa, nói: “Không cần, không cần đâu, chỉ cần chúng

ta vui là được, không cần quan tâm đến người khác”.

Anh đã phung phí thoải mái cho tình yêu, nhưng nếu như có thể biết

trước kết quả, anh sẽ càng thả lỏng mình hơn và thoải mái thêm chút nữa,
như thế mới có thêm nhiều hồi ức đẹp.

Thế mà giờ đây, họ lại ngồi đối diện với nhau, nhưng chỉ im lặng.

Tạ Nam không thể giữ bình tĩnh được nữa. Người đang ngồi trước mặt

lúc này đã cùng cô trải qua một mối tình ngây thơ và ngờ nghệch gần ba
năm trời thời sinh viên, những hồi ức về tuổi thanh xuân của cô đều mang
hình bóng của anh. Thậm chí họ đã cùng nhau mua nhà, cùng nhau lập kế
hoạch về một khu vườn nhỏ trồng hoa bên ngôi nhà. Lúc đó kế hoạch và
mong muốn về t của họ sao mà nhiều thế, mồi kế hoạch đều liên quan mật
thiết tới người mà họ yêu.

Bây giờ ngồi trước mặt cô là một người đàn ông với dáng vẻ mệt mỏi,

từ ánh mắt đến tư thế đều toát lên vẻ cô đơn, không còn là một chàng trai
đầy mộng tưởng nữa. Tạ Nam đứng dậy: “Xin lồi, em phải đi trước đây”.

Cô vội vã rời khỏi quán cà phê, mặc cho gió lạnh quất vào mặt, cô rờ

tìm mãi trong túi mới thấy chìa khóa xe. Sau khi lên xe và tra chìa khóa vào
ổ, tay vẫn còn run, khởi động đến lần thứ hai xe mới nổ máy. Tạ Nam vội
vàng lái về phía trước, đèn đỏ dừng lại, đèn xanh chạy xe, không vượt tùy
tiện, đổi làn thì xi nhan, cô tuân thủ theo tất cả các quy tắc giao thông,
nhưng không biết mình lái xe đi đâu.

Cũng chẳng biết đã lái bao lâu như thế, cô dừng xe bên đường và kinh

ngạc phát hiện ra mình đang lạc giữa một thành phố nơi cô đã ở hơn mười
năm. Trong thời tiết mùa đông tối tăm, màn đêm đã buông từ lâu, ánh đèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.