Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 210

Tết, kỳ nghỉ đâm ra bị chia lẻ, muốn về đó một chuyến thật không dễ dàng.
Tạ Nam lại nghĩ đến mình, cô tự nhủ nếu ba mươi Tết mà không về nhà, bố
mẹ nhất định sẽ thất vọng. Cô không biết phải an ủi bạn thế nào cho phải.

“Lần sau được nghỉ thì về vậy.”

“Đành thôi, làm dâu người ta, có nhiều việc không thể theo ý mình

được. Vừa rồi gọi điện về nhà, mẹ còn an ủitớ, bảo tớ không được tùy tiện
muốn làm gì thì làm, ôi, tớ buồn quá.”

Hai người đều là con một, nên họ cùng có một cảm nhận và cùng im

lặng. Rồi Cao Như Băng gượng cười trước, nói: “Năm mới rồi, không nói
chuyện này nữa, bao giờ cậu về, chiều mùng Sáu còn có cuộc họp lóp nữa
đấy”.

Tạ Nam không thiết tha với buổi gặp mặt ấy, cô chỉ tham gia có một

lần. Khi đó, có người không biết vô tình hay cố ý nhắc lại chuyện cũ, khiến
cô hồi tưởng lại những năm tháng sinh viên của mình, chỉ biết cười đau
khổ. Không để ý đến sự ác ý kia, nhưng sau này cô từ chối tham gia, không
muốn chủ động cho người ta có thêm chuyện để nói. Song lần này, không
muốn làm mất hứng của Cao Như Băng, cô đành đáp: “Để xem, tớ sẽ cố
gắng về sớm”.

Hai người tiếp tục nói thêm vài câu nữa rồi tắt điện thoại. Ngay sau

đó, một cuộc điện thoại khác gọi đến, là của Vu Mục Thành. Anh nói: “Em
đang nấu cháo điện thoại đấy à? Không hiển thị cuộc gọi khác tới sao?”.

“Cái điện thoại này của em là loại nồi đồng cối đá từ lâu rồi, đâu có

chức năng

“Thật nguy hiểm, anh nhận được quá nhiều tin nhắn, chút nữa thì lỡ

mất tin của em, lại sợ em tắt máy đi ngủmất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.