Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 208

Tạ Nam lắc tay bố cười lớn, nói giọng trêu đùa: “Đúng vậy, đúng vậy,

bố lúc nào cũng hiểu con nhất”. Không khí gia đình vui vẻ hẳn lên. Ăn
xong bữa tối thịnh soạn, cả nhà lại ngồi xem chương trình chào đón năm
mới. Ai cũng vui vẻ, một tiểu phẩm chẳng ra sao cũng làm bố mẹ cô cười
lên thoải mái. Tạ Nam nghĩ thầm, thôi thì nhờ phúc của anh bạn trai Vu
Mục Thành từ trên trời rơi xuống kia, Tết này xem như mình rất ổn ngay từ
đầu.

Tới tầm mười giờ, đồng hồ sinh học bắt đầu khiến Tạ Nam buồn ngủ.

Cô tắm rửa xong quay về phòng của mình và lên giường, điện thoại di động
đổ chuông, là của Vu Mục Thành.

“Không phải em đã lên giường rồi đấy chứ?”

Tạ Nam thành thật: “Vâng, anh đang làm gì?”.

“Anh đưa cháu đi đốt pháo.” Tiếng pháo nổ từ đầu dây bên kia đoàng

đoàng vọng tới, lại có cả tiếng trẻ con líu ríu gọi: “Cậu ơi, lại đây xem
nhanh lên”. Anh cười nói: “Đến rồi đây”, sau đó nói với cô, “Em không đi
Hải Nam với anh thật à?”.

“Đừng có dụ dỗ em, mẹ em không cho đi đâu.”

“Sao mẹ quản em chặt thế?”

“Vâng, lúc nào bà cũng nghĩ em chưa đủ lớn.”

“Mấy ngày tới em định làm gì?”

“Ăn chơi ngủ nghỉ, đi thăm người thân, bạn bè, gặp gỡ bạn học.”

Trong điện thoại lại vang lên giọng nói trong trẻo: “Cậu ơi, mau đến

đây tháo túi pháo này giúp con”. Vu Mục Thành vẫn trả lời “Cậu tới đây”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.