Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 207

Tạ Nam ngẩng đầu nhìn mẹ, khuôn mặt trắng trẻo chưa lộ tuổi tác vài

năm trước của mẹ đã trở nên ưu tư như vậy tự lúc nào, cùng với sự lo lắng
trong lòng, những nếp nhăn càng sâu thêm. Cô thầm thở dài, không nỡ im
lặng nữa mà nói: “Mẹ, đừng lo cho con, con có bạn trai rồi”.

Tiếng tắt bếp gas đánh “tách” một cái, bà quay đầu nhìn chằm chằm

con gái tỏ ý nghi ngờ chẳng biết mình có nghe nhầm hay không, rồi vội
vàng gọi vọng ra phía phòng khách: “Ông ơi, ông đến đây một chút”.

Phòng bếp rất nhỏ, ba người quây quần trong đó có vẻ hơi chật.

Khuôn mặt hân hoan đầy hy vọng của bố mẹ khiến Tạ Nam vã mồ hôi, cô
không ngờ rằng trong mắt bố mẹ, mình lại đang rơi vào tình thế khó khăn
nhường ấy. Mẹ vui mừng báo tin cho bố, sau đó hỏi tỉ mỉ chi tiết, Tạ Nam
đành dùng phương pháp ứng phó như với Cao Như Băng, cho bà xem danh
thiếp của Vu Mục Thành.

Mẹ cô cầm danh thiếp lên xem, thấy chức danh tổng giám đốc thì có

chút do dự, nói: “Không phải người có tiền chứ, hay là chọn người bình
thường nhưng sống được với nhau lâu dài còn đáng tin hơn”.

Bố cô cũng hưởng ứng: “Đúng, bà nói đúng, môn đăng hộ đối vẫn

hơn”.

Tạ Nam hiểu nỗi lo của bố mẹ, cô chỉ biết bố mẹ Vu Mục Thành còn

đủ cả, anh có một chị gái, anh rể và một đứa cháu trai, nhưng hoàn toàn
không biết gì về hoàn cảnh gia đình anh, những “trao đổi thông tin” của họ
chưa tới mức cụ thể lắm. Cô chỉ biết tùy tiện gật đầu cho xong, đột nhiên
nhớ ra mình vẫn chưa xác định, tốt nhất không nên để bố mẹ quá hy vọng,
vội nói: “Chúng con mới quen nhau, nhưng tình cảm cũng ổn, mẹ đừng lo
lắng quá như thế”.

“Được rồi, được rồi, Nam Nam biết tự cân nhắc, à có thể bớt lo đi rồi,

con gái chúng ta sao lại không có ai theo đuổi cơ chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.