Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 223

Vu Mục Thành mang ra một đĩa sườn cừu quay, đặt xuống bàn, bỏ

găng tay ra, sau đó đi đến và ôm lấy Tạ Nam.

“Cảm động đến mức ngây người ra thế sao?”

Tạ Nam cười khổ, nói: “Em có nên thay quần áo không, tại sao cứ

thấy mình không phù hợp”. Cô đang khoác trên mình bộ quần áo ngủ dài
tay in hình những bông hoa nhỏ, tóc cột sau gáy bằng dây chun. Còn Vu
Mục Thành lại mặc chiếc quần âu màu ghi kết hợp với sơ mi trắng, vô cùng
chỉnh tề, anh cười lớn, ôm cô tới bên bàn ăn, kéo ghế để cô ngồi xuống.

“Không cần, anh thích bộ quần áo ngủ này của em.”

Các món ăn ngon hơn cô tưởng tượng, Vu Mục Thành chú ý đến khẩu

vị của người yêu, khi quay sườn cừu anh đã cho một chút ớt vào đó. Tạ
Nam ăn rất vui vẻ, lại uống khá nhiều rượu vang. Ăn xong, mặt cô đỏ bừng
lên, hai mắt mơ màng nằm trên sofa, Vu Mục Thành mang bát đĩadơ vào
phòng bếp để hôm sau người làm công theo giờ tới xử lý, rồi đến ngồi bên
cạnh cô, ôm cô vào lòng, Tạ Nam uể oải dùng ngón tay vẽ trên mày và mũi
anh.

“Cứ ăn thế này, chắc em biến thành ỉn mất.”

“Đe thử xem, xem anh có nuôi được em thành một chú heo con chính

hãng không?”

“Còn lâu em mới bị mắc lừa.” Tạ Nam mỉm cười, “Em không muốn bị

nuôi, nếu không đến lúc được giá thì thê thảm lắm”.

“Em không say chứ?” Vu Mục Thành cười, luồn tay vào trong áo ngủ

của cô, bụng dưới phẳng, eo cũng nhỏ, anh nói: “Yên tâm, so với tiêu
chuẩn của ỉn thì còn xa lắm

“Ai bảo em say, em chỉ uống một chút thôi mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.