Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 407

Thật không ngờ cô ấy lại dễ dàng trở về nếp sống cũ của mình, cứ như

không hề có khoảng thời gian bên anh và cuộc sống chung giữa hai người
vậy. Sự ngạc nhiên trôi qua nhường chỗ cho cơn tức giận và buồn cười
trong anh. Vu Mục Thành nghĩ, trời không chịu đất thì đất phải chịu trời
vậy, thời gian để hai người bình tĩnh lại như vậy cũng đủ rồi. Hôm sau, khi
sắp tan làm Vu Mục Thành cầm di động bấm số của Tạ Nam.

Tạ Nam nhanh chóng bắt máy: “Chào anh, Mục Thành”.

“Thôi được, anh chịu thua em đấy. Anh thấy mình không thể chờ đợi

được đến lúc em chủ động gọi điện cho anh. Nam Nam, lát nữa tan làm anh
đến đón em, chúng mình đi ăn tối nhé.”

Tạ Nam rõ ràng đang ngập ngừng, Vu Mục Thành cũng không sốt

ruột, anh đang chờ đợi.

“Việc này... Xin lỗi anh, không được, hôm nay em đi công tác, bây giờ

em đang ở tỉnh khác.”

Dường như không tin vào tai mình, sững người một lát Vu Mục Thành

nổi giận: “Em lại giở chiêu này ra với anh à, em không nghĩ đến việc phải
nói với anh một tiếng hay sao?”. Anh bực mình tắt máy, vứt chiếc điện
thoại lên bàn làm việc, đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Chiếc container
đang đậu dưới nhà, Giám đốc bộ phận Cung ứng Lý Kình Tùng đang chỉ
huy công nhân bốc hàng lên xe. Di động của anh lại đổ chuông, nhưng lúc
này anh không còn tâm trí đâu để nghe máy nữa.

Không phải chính miệng anh nói là hai người cần thờigian để bình tĩnh

hay sao? Em cần phải gọi điện báo cáo lịch trình của mình cho người bạn
trai làm mặt lạnh với em mấy ngày liền à? Tạ Nam ngồi trong văn phòng
của một đại lý công ty bên tỉnh ngoài, cô cắn môi đối chiếu sổ sách, nhưng
trong đầu suy nghĩ lung tung. Cuối cùng cô quyết định ra ngoài gọi điện lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.