Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 409

Ông Tôn gật đầu: “Cô Tạ này, địa điểm mà ngày mai cô tới thú vị lắm

đấy, ông chủ Vương Tiến Cương ở đó nổi tiếng vì tính độc tài”.

Tạ Nam bỗng chột dạ, cô biết ông Tôn có ý tốt nên mới nói thế, cái

tính độc tài ương ngạnh của Vương Tiến Cương mọi người ở công ty cũng
đã bàn luận từ lâu. Ông này còn thường xuyên nhập hàng trái quy định từ
những nơi khác, khiến cho những đại lý kia rất bất mãn và phản đối. Tạ
Nam trả lời: “Tôi chỉ lo việc đối chiếu sổ sách thôi, chứ không có quan hệ
gì trực tiếp đến ông ta cả”.

Ông Tôn cười một tiếng: “Nhưng mà trước đây Tiểu Thạch với ông ấy

lại có quan hệ rất tốt. Thôi, mình ăn đi, trông sắc mặt cô không được khỏe
lắm, mà ngày mai cô phải đi sớm rồi, tôi không tiễn cô được, cô lái xe phải
chú ý an toàn đấy”.

Tối đó Tạ Nam trở về khách sạn, tiện tay bật ti vi lên, rồi mệt mỏi ngồi

dựa vào thành giường. Bây giờ tháng nào cô cũng đi công tác, phòng ngủ
tiêu chuẩn ở khách sạn không làm cô thấy xa lạ nữa nhưng vẫn để lại cảm
giác mông lung. Cô phải liên tục nhắc nhở mình không được tủi thân,
nhưng hoàn cảnh hiện giờ không tủi thân không được.

“Chúng ta nên không gặp nhau một thời gian để bình tĩnh lại đã. ”

Những ngày gần đây, câu nói lạnh lùng của Vu Mục Thành cứ liên tục

vang bên tai cô, thản nhiên, bình tĩnh, đối với anh thì thật dễ dàng, bởi từ
trước đến nay lúc nào anh chẳng bình tĩnh.

Còn cô thì không thế, cô chỉ còn cách dùng một thời khóa biểu chặt

chẽ và chính xác để khống chế bản thân, khiến mình không còn thời gian
rảnh rỗi mà làm những việc bồng bột. Cô phải kiềm chế lắm mới không gọi
choanh, chỉ sợ trong điện thoại sẽ nghe thấy anh nói rằng sau này chúng
mình đừng liên lạc nữa. Như chìm vào giấc mơ bồng bềnh êm dịu, theo bản
năng Tạ Nam đi ra khỏi chiếc giường của mình để đến với một vòng tay ấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.