Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 436

Tạ Nam cảm thấy không yên tâm, dù chỉ gặp Đường Lăng Lâm vài lần

nhưng cũng đủ hiểu tính dứt khoát, không dây dưa lắm chuyện của cô ấy,
lúc này mà cứ đỗ xe hoài vậy chắc chắn là có nguyên nhân. Nghĩ một lúc,
cuối cùng cô quả quyết cầm chìa khóa xe của mình đi ra. Nhìn qua cửa kính
xe kéo xuống một nửa, chỉ thấy Đường Lăng Lâm mặt mày xanh tái đang
tựa vào ghế lái, hai tay ôm bụng.

Tạ Nam vội kéo cửa xe, nói: “Cô ra đi, lên xe tôi, tôi đưa cô đến bệnh

viện”.

Đường Lăng Lâm giương mắt liếc xéo Tạ Nam: “Không cần cô bận

tâm”.

Cái giọng bất cần này khiến Tạ Nam chán ngán, nhưng vẫn cố gắng

kiềm chế cảm giác đó trong lòng và nói năng lịch sự: “Tôi chẳng muốn bận
tâm đến cô, nhưng cô đang ở trước cửa nhà tôi, nếu xảy ra chuyện gì thì tôi
cũng chẳng thoát khỏi bị liên lụy. Tôi mệt lắm, chẳng có sức mà dỗ dành cô
đâu, hoặc là cô thoải mái xuống xe, hoặc là tôi đành phải gọi điện cho
chồng cô bảo anh ấy đến đón”.

Đường Lăng Lâm nhìn chằm chằm vào Tạ Nam với ánh mắt sắc bén

mà chẳng nói gì. Tạ Nam không muốn nhiều lời, rút di động đang định bấm
số, Đường Lăng Lâm bỗng nhiên vội vã lấy khăn giấy che lên miệng. Nhìn
thấy rõ chiếc khăn giấy trắng phau đã chuyển sang màu đỏ, Tạ Nam sợ hãi
đến mức đứng ngẩn ra.

Đường Lăng Lâm rút thêm vài tờ khăn giấy nữa bịt miệng, cố gắng

chật vật chuyển người sang chiếc ghế bên cạnh, thì thào: “Tôi qua đó sợ
làm bẩn xe của cô, phiền cô lái xe này đưa tôi đến bệnh viện”. Lời chưa
dứt, miệng cô lại trào máu, khăn giấy không sao ngăn nổi, máu tràn xuống
cả chiếc áo sợi màu ghi, khiến người đối diện không khỏi sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.