Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 437

Tạ Nam cố gắng kiềm chế sự hoang mang, sau đó ngồi vào xe, khởi

động xe lái đến bệnh viện.

Nhân lúc dừng xe chờ đèn đỏ, Tạ Nam vẫn quyết định lấy di động ra

bấm số Hạng Tân Dương, định bảo anh đến đợi sẵn ở bệnh viện, nhưng số
máy ấy lại mang mã quốc tế. Đường Lăng Lâm nghẹo đầu về một bên, mắt
nhắm hờ nói nhỏ: “Anh ấy đi công tác rồi, hôm nay mới về, chắc bây giờ
đang trên máy bay”.

Tạ Nam hỏi: “Có cần thông báo cho người nhà cô không?”.

“Trông tôi thế này, để người nhà biết được cũng chỉ làm họ lo lắng

thêm mà không giải quyết được gì. Cô yên tâm, tôi không gây phiền hà cho
cô đâu. Cô đưa tôi vào bệnh viện rồi về đi.” Đường Lăng Lâm lạnh lùng
nói.

Tạ Nam chẳng còn tâm trí đâu mà để ý đến thái độ ấy nữa. Nghĩ một

lát, cô bấm số điện thoại của Hứa Mạn. Lúc đó Hứa Mạn đang trực ở bệnh
viện, bèn hỏi han về lịch sử bệnh trạng của Đường Lăng Lâm và hỏi thêm
về màu sắc của máu xung huyết, sau đó chẩn đoán là xuất huyết tiêu hóa,
rồi căn dặn bệnh nhân cố gắng nằm nghiêng, đừng để cho máu trào ra tắc
nghẽn đường hô hấp, và đồng ý sẽ lấy số cấp cứu cho cô ở bệnh viện.

Tạ Nam lái xe đến bệnh viện trung tâm thành phố, vừa dừng xe,

Đường Lăng Lâm đã mở cửa đi xuống, ôm bụng lê bước vào bên trong. Tạ
Nam đành cố gắng chạy theo đỡ lấy cô, lúc này cô đau đến mức mặt méo
xệch, chẳng còn sức mà chống lại nữa, cuối cùng đành phải dựa cả người
vào Tạ Nam.

Hứa Mạn đã đứng đợi sẵn ở cửa, lập tức đưa họ vào phòng cấp cứu

nội khoa: “Đầu tiên phải khám nội khoa đã, nếu tình hình xuất huyết
nghiêm trọng quá thì có khi phải đưa sang khoa ngoại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.