Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 10

đáo lâu ngày: “Qua chuyện này, con cũng không nên ưu tư nhiều quá và
cũng đừng đọc những cuốn sách nặng nề. Ba thấy đọc sách nặng hơn cả đi
cày. Nhất là cày còn trổ được luống, trồng được cây, ngó cái cây lớn lên,
còn đọc sách hành xác như mày hình như chẳng giải quyết được cái mớ đời
gì. Sách nó hành, sống nặng nề u uất lắm. Phải thương lấy mình con ơi.
May là hôm nào ba con mình về quê một chuyến, vác cần câu vô suối, câu
cá, rồi rúc vào lùm cây đó nướng cá ăn rồi ngủ một giấc cho đã. Có đến
chục năm nay ba con mình chẳng có giấc ngủ nào ngon. Ba cũng muốn về
thắp nhang cho ông bà nội. Sống vầy, đâu cũng là chốn trọ, thức hay ngủ
cũng cứ bồng bềnh như ngồi trên mặt nước, chẳng đâu là nhà. Cũng may,
hằng ngày ba còn có bụi hoàng ngọc làm bạn. À, nhưng mấy hôm nay ba
đâm lo. Ba tính rồi, cứ mỗi ngày hái bảy lá như vậy thì sợ bụi cây không
kịp ra lá non để bù vào chỗ lá mình đã ngắt đi. Nhìn cái bụi cây ngày càng
tiều tụy, ba thương nó quá. Cây không khỏe thì sao người ăn lá cây ấy mà
khỏe được!”

Bây giờ là mùa thu. Dzu thấy những mái nhà đã siết vào nhau bởi

những nhánh dây leo, thành phố biến thành một khu rừng già chập chùng
xanh lá. Rồi từ bên dưới những tán xanh ấy, đùn lên mấy tàng cổ thụ đón
chim chóc về. Những âm thanh ầm ào rộn ràng của động cơ đã được thay
bằng tiếng suối thác chảy và vọng âm gió reo bên dưới các vòm xanh. Chỗ
cha con anh đứng không còn là một sân thượng lát đá vuông vắn như một
chiếc lồng nữa, mà cây cỏ đã phủ lên mát mẻ. Và bụi cây hoàng ngọc um
tùm lá non, trổ những chuỗi hoa vàng bình dị, Cha Dzu ngồi thảnh thơi,
ngắt từng cọng lá cho vào miệng, nhom nhem nhai. “Con ơi, cái lùm cây
chỗ ba con mình ngồi ở kia. Đó, ở kia, con có thấy không?”. “Ở đâu? Ở đâu
ba?”

Cánh rừng ấy đang tiếp diễn, những cuộn dây leo xanh đang mọc

vươn ra tứ phía và lan dần phủ kín cả giấc mơ của Dzu. Dzu đọc được một
cuốn sách ở đâu đó nói về tiềm thức con người. Sách viết rằng, có những
hình ảnh đã thực sự không còn hiện hữu nhưng mà nó lại lớn dần lên trong
tâm tuởng, vô thức. Điều này Dzu không nói với cha anh và cũng chẳng thổ
lộ với bác sĩ. Nếu nói ra, cha anh thể nào cũng khuyên đừng đọc loại sách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.