Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 118

Thác tung những cuộn xoáy. Dòng chảy mỗi lúc một mạnh mẽ thốc

tháo muốn cuốn phăng, dẹp bỏ mọi chướng vật trên đường nó đổ xuống.

Gió phả hơi lạnh ngấm vào làm cho cậu thiếu niên. Cảm giác những

bụi nước bắn lên đang đi xuyên qua cậu như vạn mũi tên bay qua một
khoảng trống.

Và nắng bắt đầu hiu hắt trên ngọn cổ thụ già. Tiếng con quạ đơn độc

vẫn kêu dáo dác bên kia cánh rừng. Để rồi lát nữa, màu đen cánh quạ của
đêm sẽ phủ trùm tất cả.

Mọi con đường, mọi sự sống trong cánh rừng đều tan chảy trong màu

đen bất tận.

Cậu mân mê cánh bướm đỏ trên tay. Máu từ cột gân lớn của chiếc

cánh đó bầm, đặc kẹo lại. Và cậu cảm nhận sự run rẩy chuyển dộng của sắc
đen trên một bảng màu tê liệt. Dải màu như báo trước sự giết chóc và mưu
toan hiểm họa,

Có cơn bão nào đang đi lạc trong vũ trụ khi một cánh bướm không còn

đập trong rừng sâu nữa? Có sự mất kiểm soát nào đang diễn ra khi mọi lay
động nhạy cảm bị truất hữu?

Cậu thiếu niên nàm ôm nhành cây và nhìn về phía hang động. Bên

trong, thi thoảng có một cánh bướm bay dạt ra và sa xuống theo dòng nước
dữ. Kéo theo sau là tiếng gào thét tuyệt vọng của con người. Rồi cũng từ
mép hang động, cậu thiếu niên nhận ra những con người không mắt mũi,
chỉ độc cái miệng lớn, há to gào thét, mình mẩy đầy máu me, mất phần
cánh tay và chân đang quằn quại lê mình rơi theo nhau xuống dòng nước.

Những vệt màu đỏ loang trong không trung cùng tiếng thét gào âm

vang thê thiết.

*

- Tôi đã cản ngăn một kẻ giết người hàng loạt!
- Bằng cách nào? Giết chết Kẻ sát nhân?
- Không. Cho kẻ ấy sống chung với những hình hài bị sát thương giữa

thế giới của những nạn nhân mà hắn gây ra. Còn cách nào hay hơn thế?

- Vậy thì có điều gì khiến anh phải dằn vặt?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.