Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 125

Tôi lặng im và đứng dậy chắp tay sau đít đi lòng vòng. Chảo thịt vừa

được xào xong. Rắc tiêu, ớt bột, xắt hành ngò vào. Thơm và kích thích dịch
vị. Nhưng còn lâu mới đến bữa cơm trưa. Nàng sẽ còn nấu một vài món
khác. Một bữa cơm bao giờ cũng đầy đủ thịt cá, canh rau. Đôi khi cũng
chẳng ăn hết. Nhưng cứ phải như vậy để còn ăn bữa khác. Người phụ nữ
biết lo toan luôn là nhân tố quan trọng góp phần kéo dài tuổi thọ của đàn
ông qua các bữa ăn và đem niềm khoái lạc thổi tràn qua những giấc ngủ.
Hay ít ra là không bao giờ để cho đàn ông sống chung trong một mái nhà
cùng nguy cư phải dùng thuốc tráng lại men dạ dày hoặc phải ngấp ngó
trước cửa phòng khám nam khoa trong tương lai.

Nàng nói: “ Nhưng ăn những món như vầy dễ sung!”. Tôi cười: “Sung

cũng không thay đổi được gì!”. Nàng lại baro: “Anh nhớ là thời gian cả
tháng nay anh rất mê ngủ đó nghe!”. “Vậy à... ừ... thì anh có thấy em động
tĩnh gì đâu. Cứ tưởng em thích được yên thân. Vậy hóa ra hôm nay em mua
quần sịp và xào thịt bò với hành tây như một lời cảnh cáo đó sao?”. “Không
cảnh cáo mà nhắc nhở. Biết rồi còn hỏi.”. Nàng dọn cặp chén, cặp đôi đũa
lên bàn, khéo léo rót ra đĩa cạn một ít nước mắm rồi xắn một trái ớt xanh
vào, mùi ớt hiểm xông lên khiến tôi hắt xì. Tôi thích ăn mặn, luôn phải nêm
thêm ít nước mắm. Từ ngày lấy nhau, những bữa ăn, nàng luôn ý tứ làm
một chén nước mắm xắn ớt tươi thật ngon đặt trên mâm com ở góc gần tôi
nhất.

Mâm bát sạch sẽ. Chén đũa tinh tươm đến độ tưởng chúng có thể soi

mặt vào đó mà chải tóc. Cơm gạo mới thơm dịu. Đĩa thịt bò xào hành tây
hấp dẫn cạnh đĩa rau luộc tận dụng lấy nước rau vắt chanh vào làm canh.
Bữa cơm nhẹ nhàng và thanh cảnh. Nhưng có ai biết đấy là một tác phẩm
có tính ẩn dụ của nàng. “Lâu rồi vợ chồng mình cũng không nói chuyện đó
một các thoải mái” - tôi nói và cho mấy cọng rau vào chén. “Ừ. Đôi khi
phải nói nhiều để tạo cảm hứng. Mình càng ít nói thì càng lơ là trách
nhiệm”. “Không phải là lơ là. Thời gian này chẳng hiểu sao anh chỉ nghĩ tới
chuyện lên giường là ngủ cho xong một đêm”. “Vậy thì anh phải chữa bệnh
điên đi. Hay là có triệu chứng gì, có cần đến phòng mạch nam khoa
không?”. “Không mà. Chỉ là vấn đề tâm lý có gì đó bất ổn!” - tôi nói và cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.