Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 172

Vì thế, sự tuyệt giao như một cách kết án hắn. Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt

của mình, hắn sẽ biết rằng, hắn đã không còn hiện diện trong cái thế giới
cuộc sống của mình. Hắn đã bị xóa trắng nhân diện và hình hài. Mặc cho
hắn tiếp tục viết nhăng cuệi và mặc sức lôi kéo dư luận, mình không hề
đoái hoài và quan tám trả lời công khai. Mình khinh bỉ bắn như khinh bỉ
một cục phân. Người ta không thể nhớ tới cục phân trong khi đi đứng, ăn
uống hay làm tình. Mình tự đặt mình cao hơn hắn một bậc. Hắn cứ việc
phịa chuyện bêu xấu tên tuổi và công việc của mình trên các báo, tạp chí và
bới móc scandal lôi kéo dư luận tẩy chay, nghĩ xấu về mình nhưng đừng
mong có thể nhận lấy một lời phản hồi. Sự tranh luận và đối chất chỉ xảy ra
với những kẻ đồng đảng hoặc những kẻ để cho sự háo thắng làm mất đi khả
năng tự chủ cảm xúc.

Mình không thể tha thứ cho những chuyện phịa mà hắn đã từng vận

dụng hết trí tưởng tượng khiêm tốn để nặn ra, viết trong một bài báo, rằng
có thời mình từng tìm đến và cầu cạnh hắn để mua danh (điều này dĩ nhiên
là khó tin vì nếu ai biết được rằng, hắn với mình là người cùng thời, cùng
xuất phát điểm, nếu mình thực là người đang tận dụng những mối quan hệ
thì hắn không phải là một địa chỉ đó). Mình không thể nhìn vào cái bản mặt
phì nộn của hắn mà nói rằng, này anh, tôi tha thứ cho anh vì những trò xấu
mà anh vừa làm cho tôi, vì cái loạt bài đầy tình tiết bịa đặt để hạ nhục tôi
trước vân giới vốn nhiễu sự, bây giờ xem như không có gì nhé, chúng ta
vẫn là bạn nhé, chúng ta cùng nhau đi chơi gái và nhậu nhẹt như xưa nhé?
Không, mình chưa hao giờ là một kẻ tha thứ dễ dãi kiểu Đức Jesus (nếu ai
đó tát má bên trái của con, hãy đưa thêm má bên phải cho người ta tát).
Mình là một người phàm. Một người phàm có quyền xét xử một người
phàm, ít ra trong cái cách mà mình nhìn về Rẻ ấy, trong cách mà mình nghĩ
về người ấy. Kết án trong cách nhìn và cách nghĩ mới thật là cách kết án
triệt để nhất mà con người dành cho nhau.

Và hắn biết điều đó. Một vài lần hắn vẫn xênh xang đến gần mình, gật

đầu chào, chủ động đến cụng ly nhưng, mình khịt mũi ngửi thấy mùi ô
nhiễm, bẩn tưởi và ngẩng mặt bước đi. Mình trở thành một kẻ dị ứng với
tất cả những gì thuộc về hắn. Đối với mình, loại xe mà hắn đi, chiếc toyota

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.