Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 185

để hắn ngầm hiểu. San đó, anh lại nghĩ, sao mình lại dồn sự hằn học lên
những lời nói, trong khi chính mình đã tỏ ra xót thương và muốn dàn hòa?

Rõ ràng anh đã nghĩ rằng đến đây nghĩa là với một mục đích tìm kế

hoãn binh, không nên gây thêm căng thẳng. Hắn cúi đầu và có vẻ hiểu cảm
xúc của anh lúc này. Hắn uống hết chỗ rượu trong ly và gọi thêm một ly
nữa. Lúc này quán có một vài bàn kín khách. Người vào quán cũng nhã
nhặn, ít ai to tiếng, cũng không bàn nào quá im lặng căng thẳng.

Đến lon bia thứ ba thì anh đã trò chuyện với hắn khá nhiều. Đến độ,

đôi lúc anh lại sực nhớ rằng chẳng hiểu sao mình lại tâm sự với cái kẻ mình
không đội trời chung suốt mười lăm năm trời quá nhiều chuyện như vậy.
Chuyện đứa con trai hắn không nhìn mặt cha, chuyện vợ hắn bỏ đi khi một
vài tờ báo đăng tin anh sắp lôi hắn ra tòa vì vấn đề chữ nghĩa, chuyện hắn
mất hình ảnh trong đầu vợ chỉ vì dùng ngòi bút săm soi hết đời tư người
này đến kẻ khác, thường xuyên đánh đấm những kẻ thực tài cùng thời để
kiếm những đồng tiền vặt vãnh và... Hắn nói với anh: “Tôi tưởng mình đã
được rất nhiều nhưng hóa ra lại mất quá nhiều. Nhưng ở chỗ bạn bè (nếu
ông còn coi tôi là bạn vì thương tóc tôi bạc) thì tôi xin nói thật, tôi có cách
làm thông tin của tôi, tôi có quan niệm làm chữ nghĩa của tôi, tôi chẳng bao
giờ bị lụy bôi những điều mình viết ra rồi sau đó phải gồng mình lên sống
theo những huyễn tưởng trong mớ chữ nghĩa đó. Ông hãy nghĩ kỹ lại xem,
nếu coi chữ nghĩa là thứ bình đẳng thì chắc gì mười tám cuốn Tiểu thuyết
của ông có sức thuyết phục hơn mấy vốc chữ kiếm ăn sòng phẳng của
tôi?”. Anh thấy dường như hắn chơi sốc mình, nên cười nhạt: “Lẽ ra lúc
này ông nên biết rằng, sự kém cỏi trong hành xử ngòi bút của ông cũng gây
cho tôi sự mất mát thế nào. Tôi và ông đã mất một người bạn suốt mười
lăm năm trôi chỉ vì mấy cái vốc chữ bẩn thỉu xuất phát từ sự ganh tị và nhỏ
nhen đặt điều của ông. Mà nếu hôm xưa ông không gỡ những bài vở trên
mạng, không ngưng lại chuyên đề bôi xấu tôi trên tờ báo và tôi mạnh dạn
thuê luật sư kéo nhau ra tòa thật thì không biết hôm nay tóc của ông bạc có
làm cho tôi mảy may nghĩ lại không?”, “Lúc đó tôi biết ông sẽ thua kiện vì
không có một điều luật nào cấm đoán tôi viết những điều đó, không ai
chứng minh được tôi sai, không ai đo được mức độ danh dự ông bị mất khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.