Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 186

đọc những bài viết đó cho nên tôi sẽ không sao cả. Tôi có lí lẽ của tôi. Chỉ
thiệt hại là danh dự của ông bị phơi bày cho cả dư luận biết. Cái thứ danh
dự hão huyền và rỏm đời. Và nếu cần tôi sẽ gói thêm những bức ảnh dạo
tôi với ông đi bia ôm lên báo để mọi người cùng biết”. “Ông chưa xóa
những tấm ảnh đó à?” - anh hỏi vớI giọng hơi mất bình tĩnh. “Tôi là người
làm tư liệu đời tư rất tốt. Tôi nhớ có lần ông say xỉn bí tỉ. Tôi với ông mỗi
thằng một em và ở cùng phòng. Sau một đêm ở nhà thổ X, ông đã thức dậy
rất sớm và gọi cho tôi bảo rằng nhớ xóa những bức ảnh mà tôi đã dùng điện
thoại chụp lại lúc cả bốn đứa đang sung sướng khoái lạc. Ô hô! Đâu dễ gì
chụp được những bức ảnh như vậy. Tôi nghe giọng ông đầy hốt hoảng lo
sợ. Tôi chỉ OK mà không xóa. Đến nay tối vẫn còn giữ làm kỷ niệm một
thời...”. “Hả? Kỷ niệm cái con khỉ gì? Rồi ông tính làm gì với nó?”. “Tôi
định lúc nào đó sẽ xóa. Nhưng chưa phải lúc này. Ông thấy đó, tóc tôi cũng
bạc rồi. Những trò vui này không còn kéo dài bao lâu nữa...”. “Tôi nói
trước với ông, nếu công chúng biết những bức ảnh đó...”. “Ấy, ông an tâm
đi. Chẳng ai biết đâu. Tôi hiểu chỗ riêng tư mà. Tôi biết ông là người của
công chúng mà!”

Hắn đứng dậy lấy những ngón tay ngắn cũn cỡn nâng ly rượu rồi lục

khục bước về phía quầy. Một lúc sau lại trở về, cúi xuống trên khuôn mặt lo
âu đờ đẫn như cá mắc quai của anh với một giọng ngà ngà: “Đừng lo ông
bạn. Chỗ thân tình tôi nói với ông rằng, tóc ông cũng bạc rồi, ông lại là nhà
văn có nhiều bạn đọc, thời của ông đang lên nếu chẳng may vướng vào
những scandal tình ái nhố nhăng này thì thật tệ hại. Mình đâu còn trẻ nữa.
ông phải nhớ là tôi bao nhiêu năm làm nghề chữ nghĩa, qua bao mất mát
của bản thân, tôi rất ý thức chuyện danh dự con người... Cảm ơn ông đã
thương mái tóc bạc của tôi. Mái tóc bạc là danh dự của tôi. Là chỗ bạn bè
lâu ngày gặp lại, tôi biết ơn ông!”

Giọng nói lè nhè của hắn bắt đầu khiến anh buồn nôn trước sự đểu giả.

Quá nhiều năm anh không rượu chè bạn bè, quá nhiều năm anh gắn với căn
phòng riêng của mình và làm việc cật lực. Cũng quá nhiều năm anh mới
thật sự nghe lại những tiếng lè nhè “ở chỗ bạn bè” từ miệng lưỡi hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.